“Chung Giang”, bà lão lưng gù như nhận ra Chung Giang: “Ngươi…ngươi vẫn còn ở Nhân Hoàng?”
“Cho nên hôm nay các ngươi đến đây rồi thì không cần thiết phải về nữa”, giọng nói lạnh băng vang vọng khắp đất trời, Hồng Trần Tuyết cũng bước ra, toàn thân có thần hoa bao quanh giống như vị tiên nữ từ Cửu Trùng Thiên.
“Ngươi…”, thấy Hồng Trần Tuyết khí thế ngút trời, bà lão kia lại lần nữa thay đổi sắc mặt: “Ngươi không bị thương?”
“Nếu không thì sao?”, Hồng Trần Tuyết lạnh giọng, bước ra, bà ta di chuyển cả trăm trượng sát phạt tới trước mặt bà lão kia, rồi tung một chưởng mà chẳng có lời nói nào báo trước.
Khi bà lão kia còn đang trong trạng thái ngỡ ngàng thì đã vội vàng phòng ngự trong trạng thái bị động, thế nhưng vẫn bị Hồng Trần Tuyết đánh lùi về sau và phun ra máu.
Giết!
Chung Giang lạnh giọng gằn lên, ông ta cứ thế lao như bay về phía lão già mặc huyết bào bị đánh bay đi trước đó.
Giết!
Hồng Trần Tuyết với uy thế mạnh mẽ tiếp tục sát phạt về phía bà lão lưng gù kia.
Giết!
Diệp Thành vung đại đao, lại một lần nữa gây ra cơn mưa máu.
Giết!
Thấy trận chiến đã bắt đầu, bên trong kết giới của linh sơn Nhân Hoàng, dù là đệ tử của Nhân Hoàng hay trưởng lão của Nhân Hoàng thì đều lần lượt xông lên, bị bao vây lâu như vậy, bọn họ cũng đã phải dồn nén cơn phẫn nộ lâu lắm rồi.
Giết!
Không gian bị phá bỏ, đại quân của Viêm Hoàng tiến đánh tới, người thì đạp trên phi kiếm, người thì ngự trên mây, có người dùng chiến xa, có người cưỡi linh thú, khí thế hào hùng, sát khí ngút trời.
“Các huynh đệ, chúng ta đến rồi”, kẻ mạnh của Viêm Hoàng lần lượt hô lên, giọng nói chấn động đất trời.
“Chúng ta cùng kề vai chiến đấu”.
Máu của tất cả mọi người ở Nhân Hoàng, Viêm Hoàng đều sục sôi, rất nhiều lão bối nước mắt lưng tròng.
Bao nhiêu năm Viêm Hoàng chia cách, tình đồng môn năm xưa lại trở thành kẻ thù, bây giờ lại cùng kề vai sát cánh đối đầu với kẻ thù bên ngoài khiến lòng bọn họ xúc động, khiến Viêm Hoàng như tỉnh lại từ trong giấc ngủ sâu.
Rầm! Đùng!
Trận đại chiến lại lần nữa sục sôi.
Phản công, khí thế ngút trời.
Vốn tưởng rằng sẽ là một bữa tiệc máu nhưng lại xảy ra quá nhiều biến cố khiến người của Thị Huyết Điện bị đánh tới mức trở tay không kịp.
Rất nhiều tên chưa kịp tế gọi binh khí đã bị đại quân của Nhân Hoàng và Viêm Hoàng thôn tính.
Phụt! Phụt! Phụt!
Trong đám người, Diệp Thành như con mãnh thú, chân bước trên tinh hà, thôn tính từng bóng người, Đại La Thần Đỉnh lơ lửng trên đầu tiêu diệt từng tu sĩ, bá long đao trong tay giết hại từng sinh mệnh.
Cả đoạn đường sát phạt khiến con đường hắn đi qua nhuốm đầy máu tươi, hắn giống như mũi đao sáng loáng cứ thế đâm vào tim kẻ địch.
Aaaaa!
Tiếng hét chói tai vang lên, Tiểu Linh Oa cũng đại triển thần uy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!