“Được, được”, Lăng Hạo khẽ vẩy chiếc quạt gấp, có lẽ qua sự rèn luyện ở hố thần nên hắn ta đã trở nên trầm tĩnh, hướng nội hơn rất nhiều. Người nối nghiệp tương lai của Thiên Tông thế gia lúc này đã có khí chất của một người bề trên.
Giây trước còn cười nói vui vẻ, đến giờ phút này nói chuyện đàm phán, ai nấy đều trở nên nghiêm túc, ân huệ không có tác dụng nhiều trên bàn đàm phán, mà hai bên cũng không có ý định nhắc đến chuyện tình cảm.
“Nếu vậy thì ta không vòng vo nữa, nếu có lời nào không hợp lý, mong được lượng thứ”, Diệp Thành rất thẳng thắn, mỉm cười nhìn hai người: “Không biết lần này hai vị tới để bàn chuyện liên minh với Viêm Hoàng hay là bàn chuyện gia nhập vào Viêm Hoàng nhỉ?”
“Còn phải xem thành ý của Viêm Hoàng đến đâu nữa”, Lăng Hạo nhấp một ngụm trà.
“Không biết để Thiên Tông thế gia gia nhập Viêm Hoàng thì có điều kiện gì, xin cứ nói, chúng ta sẽ cố gắng hết sức đáp ứng”, Diệp Thành cũng nhấp một ngụm trà, bầu không khí nghiêm túc, ngay cả Diệp Thành cũng không dám lơ là.
“Điều kiện chỉ có một, đó là Thánh chủ Viêm Hoàng huynh phải làm con rể của Thiên Tông thế gia chúng ta”.
Phụt!
Lăng Hạo vừa dứt lời, ngụm trà vừa vào miệng Diệp Thành lập tức phun khắp mặt Mặc Sơn.
“Con… Con rể?”, khoé miệng Diệp Thành co giật liên hồi, sắc mặt cũng trong phút chốc trở nên cực kỳ đặc sắc, hắn chưa bao giờ nghĩ Thiên Tông thế gia sẽ đưa ra điều kiện thế này.
“Muốn Thiên Tông thế gia chúng ta gia nhập Viêm Hoàng chỉ có một điều kiện này”, Mặc Sơn không vì Diệp Thành phun trà vào mặt mình mà tức giận, ngược lại còn bình tĩnh lau mặt, hỏi hắn: “Không biết ý của Thánh chủ Viêm Hoàng thế nào?”
Còn hỏi ý của ta thế nào?
Vẻ mặt Diệp Thành phải gọi là cực kỳ thú vị!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!