Phía này, Hồng Trần Tuyết đã khoanh chân ngồi phía sau Chung Giang, bàn tay đặt vào sau lưng Chung Ly, đẩy thần quang bảo vệ tim mạch của Chung Ly. Chung Giang cũng ra tay đặt tay lên vai Chung Ly và đẩy linh lực dồi dào vào cơ thể ông ta.
Phía trước Chung Ly là Diệp Thành đang đứng đó, hắn hít thở một hơi thật sâu, một tay đặt lên đầu Chung Ly.
Tiếp đó, Diệp Thành tế gọi ra thiên lôi màu đen, đẩy vào cơ thể Chung Ly.
Thương thế của Chung Ly rất nặng, mặc dù căn cơ của ông ta thâm hậu nhưng lại có vết thương ở linh hồn. Kẻ mạnh khủng khiếp của Sát Thủ Thần Triều tung ra một kiếm tuyệt sát dễ như trở bàn tay, kể cả một tu sĩ với linh hồn ở cấp Thiên và ở cảnh giới Chuẩn Thiên như Chung Ly cũng suýt chút nữa bị chém làm đôi.
Thế nhưng chỉ cần linh hồn không bị huỷ diệt thì mọi thứ vẫn còn có khả năng, nhờ sự tôi luyện của thiên lôi mà linh hồn có thể niết bàn trùng sinh, hoặc có thể đạt được hiệu quả ngoài mong đợi.
“Thiên lôi màu đen”, trong đôi mắt Chung Ly rõ vẻ ngạc nhiên.
“Đúng như sư huynh đoán định, hắn không phải là Tần Vũ”, Hồng Trần Tuyết đang bảo vệ tâm mạch cho Chung Ly cũng thầm nhủ: “Than phận thực sự của hắn chính là đệ tử chân truyền thứ nhất của Hằng Nhạc Tông ở Nam Sở, cũng chính là kẻ đã đánh bại Huyền Linh Chi Thể trong cuộc so tài tam tông – Diệp Thành”.
“Cái này…”, Chung Ly ngạc nhiên, ông ta không ngờ rằng Tần Vũ đang làm mưa làm gió mấy ngày hôm nay lại còn có bí mật thế này.
“Nếu tiền bối muốn biết thì đợi sau khi vết thương của người bình phục, vãn mối sẽ kể cho người nghe”, Diệp Thành mỉm cười, khi nói hắn cũng bắt đầu vào việc chính, thận trọng ngự động thiên lôi tôi luyện linh hồn của Chung Ly.
Vì linh hồn của Chung Ly sắp tan vỡ, Diệp Thành cũng không dám mạo hiểm, hắn thận trọng điều khiển thiên lôi khôi phục linh hồn từng tí một.
Thế nhưng dù là vậy thì sắc mặt Chung Ly vẫn thể hiện rõ vẻ đau đớn, sự đau đớn trong phần linh hồn thật sự khó có lời nào diễn tả nổi, cho dù ở cảnh giới Chuẩn Thiên thì cũng không thể trụ được.
“Tiền bối cho rằng tiền bối Chung Quy của Thiên Hoàng có khả năng cũng chủ động về lại Viêm Hoàng không?”, cũng giống như khi cứu chữa cho Sở Thương Tông và Hồng Trần Tuyết, Diệp Thành lại lần nữa dùng cách chuyển chủ đề để thay đổi sự chú ý cua Chung Ly.
“Không thể”, câu này đồng thời xuất phát từ Chung Giang, Chung Ly và Hồng Trần Tuyết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!