Thanh niên áo đen bị đẩy lùi, há miệng phun ra một thanh sát kiếm đỏ máu, sát khí của sát kiếm bốc lên, phát ra thần mang vô hạn, tiếng rung chói tai vang lên, còn có cả âm ma vang vọng.
Diệp Thành hừ lạnh, ngự động Đại La Thần Đỉnh, trấn áp sát kiếm màu đỏ máu trên hư không.
“Còn thủ đoạn gì nữa?”, Diệp Thành vô cùng hung hãn, hắn giống như một bậc chiến thần, bước trên tinh hà màu vàng, trên đầu lơ lửng bầu trời sao rộng lớn, rất chói mắt.
A!
Gã thanh niên gầm thét, không lùi mà tiến, thần thông mạnh mẽ trong tay đánh về phía Diệp Thành.
Hừ!
Diệp Thành tựa quân lâm cửu thiên, bàn tay màu vàng kim nặng như núi, ấn từ trên trời xuống, bóp nát thần thông của gã thanh niên áo đen, ngay cả cơ thể hắn ta cũng bị một chưởng của Diệp Thành làm cho lảo đảo, công thể nứt ra.
A!
Gã ta lại gầm lên, đầu tóc bù xù, đôi mắt đỏ hoe, giống như một con ác ma.
“Kiếp sau đừng động đến người không nên động”, vẻ mặt Diệp Thành lạnh lùng, hắn vung Bá Long Đao lên, nếu nhát đao này chém xuống thì gã ta sẽ chết.
Nhưng đúng lúc này, một đao thần quang lạnh băng từ xa bắn tới, tên tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên đang đại chiến với Hồng Trần Tuyết sát phạt về phía này.
Thấy thế, Diệp Thành trở tay rút kiếm Thiên Khuyết ra chắn trước người.
Bang!
Thần quang kia đánh vào kiếm Thiên Khuyết phát ra tia lửa, còn Diệp Thành bị đẩy lùi rồi bay ra ngoài.
Đáng chết!
Hồng Trần Tuyết hừ lạnh, tay bà vung lên tạo ra một vùng vân hải, đánh cảnh giới Chuẩn Thiên kia lùi lại phía sau.
“Người trông chừng đối thủ của mình cho kỹ”, Diệp Thành tức giận mắng, sau đó lại vung Bá Long Đao về phía thanh niên áo đen.
Bát Hoang…!
Lại một đao nữa, nhưng hắn vẫn chưa chém được xuống, bởi vì cảnh giới Bán Không Không Minh đang đại chiến với Chung Giang cũng vung một đạo thần quang tới, lần thứ hai đánh Diệp Thành văng ra.
Phụt!
Trong lúc bay lộn ngược, Diệp Thành phun ra một ngụm máu, không chỉ vì tức mà còn vì bị thương. Đội hình ba đấu ba, lão tử đang giết hăng thì bị đối thủ của hai người tới làm loạn, đều là cảnh giới Chuẩn Thiên, hai người không thể trông chừng đối thủ của mình được à?
Cút!
Chung Giang hơi ngượng ngùng, ông vung kiếm lên, chém đối thủ của mình lùi lại phía sau.
Bên này, Diệp Thành đã ổn định bước chân, sầm mặt nhìn gã thanh niên áo đen, tấn công hắn ta lần thứ ba: “Ta xem lần này ai sẽ cứu ngươi!”
Thấy Diệp Thành tới, thanh niên áo đen nhanh chóng bỏ chạy.
Hắn ta sợ, thực sự sợ rồi, thực lực của Diệp Thành vượt xa dự đoán của hắn, khiến hắn cho rằng không phải mình đang đấu với người mà là dã thú đến từ hồng hoang, khí huyết dồi dào, sức chiến đấu mạnh mẽ khiến hắn không thể chống lại.
Ùng!
Diệp Thành lại vung Bá Long Đao lên.
Nhưng điều khiến hắn phải thốt ra tiếng chửi thề là đạo thần quang thứ ba lại xuất hiện, còn là từ nơi rất xa bắn tới, dưới bầu trời đầy sao đen kịt trông nó vô cùng chói mắt, mang theo sức xuyên thấu vô song và sát khí lạnh băng, nhắm thẳng đến Diệp Thành.
Diệp Thành sửng sốt, kiếm Thiên Khuyết lại chắn trước người hắn.
Bang!
Đạo thần quang thứ ba đánh chuẩn vào kiếm Thiên Khuyết, bắn ra tia lửa sắc bén lạ thường.
Lần này, Diệp Thành lại bay ra ngoài, một ngụm máu phun ra, hai cánh tay hắn máu chảy đầm đìa, chấn động mạnh mẽ khiến không gian biến dạng, công thể của hắn bị thương nặng, xương cốt bị vỡ hơn nửa, mặt nạ Quỷ Minh trên mặt cũng tan tành thành tro ngay tại chỗ.
Bùm!
Hắn bay ngược lại, va vào một ngọn núi lớn khiến nó sụp đổ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!