Đương nhiên trong niềm vui sướng, Viêm Hoàng lại một lần nữa trở về với cuộc sống bận rộn thường ngày.
Nhà họ Tô vẫn liên lạc với các gia tộc nhỏ ở tứ phương để thuyết phục họ gia nhập Viêm Hoàng.
Mạng lưới tình báo do Hồng Trần Tuyết phụ trách cũng liên tục truyền tin tới, cung cấp thông tin hữu ích cho nhà họ Tô.
Còn Chung Ly, tổ chức ám sát do ông ta quản lý cũng lần lượt được phái đi, bắt đầu xây dựng phân điện của Viêm Hoàng.
Các trưởng lão ở lại Viêm Hoàng đương nhiên cũng không nhàn rỗi.
Vì là đại bản doanh nên phải phòng thủ kiên cố, nhiệm vụ của họ vẫn là ngưng tạo sát trận và kết giới phòng ngự, nếu ngày nào đó Thị Huyết Điện dốc toàn lực đến tấn công thì họ cũng có thực lực ngang hàng.
Mà Diệp Thành – với tư cách là Thánh chủ của Viêm Hoàng, từ sau ngày đại chiến trở về, hắn phong bế bản thân ở thế giới nhỏ trong không gian.
Có lẽ vì linh hồn đã tiến cấp đến cảnh giới Thiên nên lần này luyện chế Âm Minh tử tướng hắn chỉ mất ba ngày.
Lúc này, Âm Minh tử tướng vừa được luyện chế ra đang đứng thẳng trước mặt hắn, Âm Minh tử tướng này được luyện ra từ cơ thể của Huyết Đồ, so với Âm Minh tử tướng Lôi Viêm, nó còn mạnh hơn một chút.
“Âm Minh tử tướng kia tên là Lôi Viêm, vậy ngươi tên là Phong Dực đi”, Diệp Thành vỗ vai Âm Minh tử tướng trước mắt, thật sự là càng nhìn càng ưng ý.
Diệp Thành vui vẻ cất Phong Dực đi, rồi lại lấy thi thể của Lý Trọng ra.
So với thi thể của Huyết Đồ, thi thể người này không được hoàn chỉnh lắm, cần tốn chút tinh lực để khôi phục hình dáng.
Diệp Thành lập tức bắt tay vào làm, không hề chần chừ!
Tiên hoả màu vàng lập tức bay ra, bao quanh thân thể Quý Trọng, còn hắn thầm nhẩm niệm Man Hoang Luyện Thể trong lòng, đẩy linh lực vào giúp cơ thể ông ta khôi phục hình dạng ban đầu.
Cứ thế một ngày lặng lẽ trôi qua.
Đêm tối tĩnh lặng, Diệp Thành vẫn chưa ra khỏi thế giới nhỏ trong không gian.
Mà chín trưởng lão cảnh giới Không Minh tầng thứ tám đã được hắn gọi tới.
“Thánh chủ”, chín trưởng lão cung kính cúi đầu.
“Tìm cho ta theo danh sách này, càng nhiều càng tốt”, Diệp Thành đưa chín cuộn giấy cho chín trưởng lão.
Đương nhiên những thứ được viết trên giấy chính là nguyên liệu cần dùng để luyện chế Âm Minh tử tướng và đan dược, bây giờ Hoàng Đại Sơn đang bế quan để đột phá cảnh giới Không Minh tầng thứ chín, Diệp Thành chỉ đành nhờ người khác tìm thay.
Hơn nữa, hắn còn tìm chín người một lúc.
Có câu “người đông sức mạnh”, không dễ gì mới làm Thánh chủ của Viêm Hoàng, quản lý biết bao nhiêu người, quyền lợi nhiều cũng không nên lãng phí.
Chín trưởng lão nhận lệnh rồi rời đi, Diệp Thành day đầu mày, đặt tay sau đầu, thoải mái nằm dưới gốc cây linh quả.
Chẳng mấy chốc Cổ Tam Thông đã đạp cửa bước vào.
Vẻ mặt ông ta khá tốt, mặt mày rạng rỡ, có lẽ sau ba ngày thi khí huyết bị hao tổn khi ông ta sử dụng cấm pháp đã được bù lại, còn ông ta tới đây vì việc gì thì hắn đương nhiên rõ hơn ai hết.
“Tiểu tử, đi thôi, đừng lề mề nữa”, Cổ Tam Thông hô to: “Ta đã hoàn thành yêu cầu của ngươi rồi, theo ta đi diệt tà vật kia đi, lần này lão tử nhất định phải giết được hắn”.
“Đã nhiều năm như vậy rồi, người biết tà vật đó ở đâu không?”, Diệp Thành ngồi dậy, nhìn Cổ Tam Thông.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!