“Không…không có điều kiện?”, lúc này, không chỉ Chung Giang, mấy người phía Hồng Trần Tuyết mà đến cả Diệp Thành cũng phải thẫn thờ.
Bọn họ vẫn tưởng rằng Thiên Tông Lão Tổ đích thân tới đây thì cuộc thương lượng này phải kéo dài lắm, vả lại sẽ khó khăn hơn rất nhiều nhưng Thiên Tông Lão Tổ lại không hề đưa ra điều kiện khiến bọn họ nhất thời không thể hiểu nổi.
Lần này cũng như lần trước, Diệp Thành đều ngỡ ngàng trở tay không kịp.
Thấy tất cả mọi người đều mang vẻ mặt khác thường, Thiên Tông Lão Tổ mỉm cười ôn hoà: “Mong các vị đạo hữu tạo cho Thiên Tông thế gia một ngọn núi, ba ngày sau Thiên Tông thế gia sẽ chuyển tới đây”.
Lời này của Thiên Tông Lão Tổ khiến tất cả mọi người đều sáng mắt.
Cuộc thương lượng chưa bao giờ trở nên dễ dàng đến thế khiến bọn họ hết sức bất ngờ. Thực lực của Thiên Tông thế gia như thế nào bọn họ đương nhiên biết rõ, chỉ một mình Thiên Tông Lão Tổ cũng đủ để bọn họ phải trả bất cứ cái giá nào để lôi kéo.
Vả lại, sự gia nhập của Thiên Tông thế gia khiến tất cả mọi người đều mường tượng ra một kế hoạch lớn.
Kế hoạch này chính là thống nhất Viêm Hoàng.
Có sự gia nhập của Thiên Tông thế gia, thực lực của Viêm Hoàng càng mạnh hơn gấp bội, bọn họ đã đủ tư cách đối đầu với Thiên Hoàng, đặc biệt là Chung Giang, Hồng Trần Tuyết và Chung Ly, cả ba người này là kích động nhất vì không lâu sau, viêm Hoàng phân tách cả hàng trăm năm sắp đánh trận cuối cùng, vả lại sau trận đánh này, Viêm Hoàng nhất định sẽ thống nhất.
“Cứ quyết định vậy đi”, địa cung yên tĩnh vì câu nói của Diệp Thành mà trở nên xôn xao.
“Hoan nghênh Thiên Tông thế gia gia nhập vào Viêm Hoàng”, Chung Giang, Hồng Trần Tuyết lần lượt đứng dậy mỉm cười nói.
Thế nhưng khi tất cả mọi người đang hân hoan thì Thiên Tông Lão Tổ lại ho hắng nhìn sang Diệp Thành: “Tiểu hữu, ta còn có một yêu cầu nho nhỏ, không biết tiểu hữu có thể đồng ý không?”
“Tiền bối cứ nói, nếu vãn bối làm được nhất định sẽ không chối từ”, Diệp Thành vỗ ngực, cả gia tộc nhà người ta gia nhập Viêm Hoàng, một yêu cầu nhỏ có gì mà đắn đo.
“Có thể thả con gái ta ra chứ?”
“Con…con gái?”, nghe câu này, Diệp Thành lập tức thẫn thờ.
Không chỉ mình hắn mà mấy người phía Chung Giang cũng đơ người, bọn họ có thể nói với Thiên Tông Lão Tổ chắc nịch rằng con gái của ông ta không ở Viêm Hoàng. Bắt cóc con gái của Thiên Tông Lão Tổ? Bọn họ đâu phải ăn no rửng mỡ?
“Sao con gái của tiền bối lại ở Viêm Hoàng được? Không phải người nhầm gì chứ?”, sau hồi thẫn thờ, Diệp Thành mới nhìn Thiên Tông Lão Tổ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!