Trong khi nói chuyện, đại quân phân điện thứ chín của Chính Dương Tông đã đi vào trong quần sơn, mà Cơ Tuyết Băng cũng đã lên ngọn núi nơi Diệp Thành đứng.
Cô ta vẫn lãnh đạm như trước, sau khi lên đỉnh núi thì đứng ở đó, toàn thân toát ra khí tức lạnh lẽo, trong đôi mắt xinh đẹp không có chút thay đổi cảm xúc, dường như mọi sự náo loạn trên đời đều không liên quan đến mình.
“Thánh nữ của Chính Dương vẫn mang phong thái trước đây!”, Diệp Thành lên tiếng với giọng điệu bỡn cợt, trong mắt loé lên tia sáng u tối, quan trọng nhất là trong mắt hắn còn có vẻ thèm muốn không hề che giấu.
Vẫn là câu nói đó, diễn kịch mà, đương nhiên phải diễn cho tròn vai! Hắn đang là Thương Hình thì phải diễn cho giống tính của Thương Hình.
Cơ Tuyết Băng làm như không nghe thấy lời Diệp Thành nói, thấy ánh mắt đầy dục vọng của hắn, vẻ mặt cô ta càng lạnh lùng hơn.
Nếu biết Thương Hình đứng trước mặt mình là hàng giả, không biết cô ta sẽ nghĩ thế nào?
Nếu biết kẻ đóng giả Thương Hình đang đứng trước mặt mình là Diệp Thành, không biết cô ta sẽ có biểu cảm ra sao?
Bên này, Diệp Thành lại nở nụ cười không đứng đắn, hắn đã không còn thấy lạ trước phản ứng này của Cơ Tuyết Băng.
Ánh mắt hắn nhìn vào đại quân phân điện thứ chín của Chính Dương Tông.
Ngay sau đó, hai mắt hắn không khỏi nhíu lại, bởi vì trong số những người Cơ Tuyết Băng dẫn tới có đến hơn ba phần là Âm Minh tử tướng, hơn nữa rất nhiều tên trong số đó ở cấp bậc cảnh giới Không Minh tầng thứ chín.
“Nhiều vậy”, Diệp Thành khẽ nhíu mày, hắn nghĩ các phân điện lớn khác của Chính Dương Tông cũng sẽ làm vậy, một điện có đến một phần ba số quân là Âm Minh tử tướng, tuy không nhiều nhưng chín điện cộng lại thì con số sẽ rất lớn.
“Mình vẫn đánh giá quá thấp Chính Dương Tông rồi”, Diệp Thành thầm nói trong lòng, trong mắt còn loé lên tia nhìn bất định.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!