Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên Võ Đế Vương - Tiên Võ Truyền Kỳ - Diệp Thành (FULL)

Tiệc đến sáng sớm mới tàn, các trưởng lão mặt đỏ phừng phừng nhưng không ai dùng linh lực để giải rượu, hầu hết đều bước đi loạng choạng, lảo đảo. 

 Phía này, Diệp Thành đã theo Thượng Quan Ngọc Nhi đến một biệt uyển nhỏ, biệt uyển này ở sâu trong rừng hoa, rất yên tĩnh, còn được khắc Tụ Linh Trận, là một nơi rất tốt để tu luyện. 

 Bắt đầu đi! 

 Vừa bước vào, Diệp Thành đã lên tiếng, nói xong còn phất tay đóng cửa biệt uyển lại. 

 Được! 

 Thượng Quan Ngọc Nhi không hề ra vẻ, lập tức khoanh chân ngồi trên vân đoàn, hít sâu một hơi, điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất. 

 Mà bên kia, Diệp Thành đã gọi Đan Tổ Long Hồn ra, nó như một đạo kim quang bay vút vào giữa đầu mày của Thượng Quan Ngọc Nhi. 

 Hự! 

 Ngay sau đó, khuôn mặt Thượng Quan Ngọc Nhi hiện lên vẻ đau đớn, mồ hôi chảy dài trên má cô. 

 Cưỡng ép mở thần hải là hành động nghịch thiên, tạo hoá như vậy đương nhiên phải trả cái giá tương xứng, đó chính là đau đớn, nhưng so với cơ duyên nhận được sau khi mở thần hải thì những điều này chẳng đáng là gì. 

 … 

 Đêm khuya, trên đại điện uy nghiêm của Chính Dương Tông có mấy chục bóng người đang đứng nghiêm chỉnh, Thành Côn ngồi trên ngai vàng với khuôn mặt u ám, bầu không khí rất ngột ngạt, dường như sắp đóng băng. 

 “Sáu phó điện chủ của hai điện, mười tám ngọc bài linh hồn của thống linh đều bị vỡ, Thượng Quan thế gia mạnh vậy sao?”, ngay sau đó, giọng nói của một trưởng lão vang lên phá tan sự im lặng trong đại điện. 

 “Nếu Thượng Quan Huyền Cương và Thượng Quan Huyền Tông liều mạng chiến đấu, giết hết tất cả bọn họ cũng không phải điều không thể”, Ân Trụ trầm ngâm: “Xem ra trận chiến với Đông Nhạc lần này rất khốc liệt”. 

 “Rốt cuộc trận này đánh thế nào sẽ được biết nhanh thôi”, Chính Dương Lão Tổ ngồi xếp bằng trên vân đoàn chợp mắt. 

 Chẳng bao lâu, một ông lão mặc đồ đen từ bên ngoài điện bước vào, quỳ một chân trên đất. 

 “Thế nào rồi?”, Thành Côn nhìn ông ta với vẻ mặt âm trầm, những người khác như phía Chính Dương Lão Tổ và Ân Trụ cũng đều mở to mắt nhìn ông ta. 

 “Tin tức vừa đến, Thượng Quan thế gia vẫn chưa bị tiêu diệt”, ông lão áo đen vội đáp. 

 “Chưa bị tiêu diệt”, Thành Côn đứng bật dậy, nổi trận lôi đình: “Làm ăn kiểu gì vậy hả? Quân lực của hai điện mà cũng không tiêu diệt được Thượng Quan thế gia, Doãn Thương đâu? Bàng Thống đâu? Đại quân hai điện đâu?” 

 “Không… Không rõ tung tích ạ”. 

 “Không rõ tung tích?”, Thành Côn đột nhiên cau mày, nhìn chằm chằm vào người nọ. 

 “Chưởng giáo, mọi chuyện có vẻ phức tạp hơn chúng ta tưởng”, người áo đen vội vàng nói tiếp: “Theo nội gián từ nhà Thượng Quan báo cáo thì trận chiến này có Thanh Vân Tông tham gia, hơn nữa quân lực còn rất đông, cộng thêm cao thủ của nhà Thượng Quan, đại quân hai điện bị bao vây tứ phía, thảm bại rút lui”. 

 “Thanh Vân Tông”, vẻ mặt u ám của Thành Côn đột nhiên chuyển sang dữ tợn, tia sánh lạnh buốt, sắc bén bắn ra từ mắt ông ta. 

 “Sau đó thì sao?”, Ân Trụ nhìn ông lão áo đen với vẻ mặt âm u: “Đại quân hai điện đâu?” 

 “Nội gián từ nhà Thượng Quan báo rằng đại quân hai điện tổn thất nặng nề, đã… đã tan rã rồi ạ, họ cũng không biết hai vị điện chủ dẫn đại quân rút lui đi đâu”. 

 “Thảo nào”, Ân Trụ lạnh lùng lên tiếng, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo: “Thảo nào sáu phó điện chủ của hai điện và mười tám thống lĩnh đều tử trận. Thanh Vân Tông, không ngờ các ngươi lại dám gài bẫy Chính Dương Tông của ta”. 

 … 

 Trong biệt uyển nhỏ của nhà Thượng Quan, Đan Tổ Long Hồn đã bay ra khỏi đầu mày của Thượng Quan Ngọc Nhi, trở về thần hải của Diệp Thành. 

 Tuy nhiên Thượng Quan Ngọc Nhi vẫn đang ngồi xếp bằng trên vân đoàn, nhắm mắt cảm ngộ ý cảnh huyền diệu mà thần hải mang lại. 

 Cô đã trở nên rất phi thường, thần hà lộng lẫy bao quanh thân thể, tản ra những ánh mây rạng rỡ, ngay cả mỗi sợ tóc cũng phát ra thần hoa lấp lánh, cô tựa như tiên nữ từ cửu thiên hạ phàm, thánh khiết hoàn mỹ. 

 Bụp! 

 Không biết đến lúc nào, trong cơ thể cô phát ra âm thanh thế này. 

 Sau đó, linh khí trong biệt uyển nhỏ bắt đầu xao động, mấy Tụ Linh Trận đều rung lên rồi nhanh chóng chuyển động, thu thập linh khí của đất trời trút vào người cô qua các huyền quan lớn trên cơ thể. 

 Tiến cấp rồi! 

 Diệp Thành ở bên cạnh hơi sửng sốt, nhưng cũng không quá ngạc nhiên, thần hải và đan hải đều mở sẽ mang lại tạo hoá phi thường. 

 Phù! 

 Tại một thời điểm nào đó, Thượng Quan Ngọc Nhi đang ngồi xếp bằng mới thở ra một hơi khí đục thật dài, từ từ mở đôi mắt đẹp ra. 

 Điều đáng nói là mắt cô đã trở nên trong hơn, còn có tia sáng không rõ le lói, sau khi mở thần hải, cả người cô đều đã khác trước. 

 Woa! 

 Thượng Quan Ngọc Nhi vươn vai, cười hì hì: “Cảm giác này thật tuyệt”. 

 Bên này, Diệp Thành đã thu hồi Đan Tổ Long Hồn, chuẩn bị quay người rời đi thì bị Thượng Quan Ngọc Nhi bước lên giữ lại. 

 “Có chuyện gì sao?”, Diệp Thành khó hiểu nhìn Thượng Quan Ngọc Nhi. 

 “Ngươi vội vàng rời đi vậy à?”, Thượng Quan Ngọc Nhi chớp chớp đôi mắt to nhìn Diệp Thành, đôi mắt như nước lúc này còn có gợn sóng, đó là một đôi mắt to xinh đẹp động lòng người. 

 “Thần hải của cô đã mở xong rồi, ta không đi còn ở lại làm gì?”, Diệp Thành ngạc nhiên. 

 “Ở lại với ta đi”, Thượng Quan Ngọc Nhi tựa vào vòng tay Diệp Thành, gò má cọ tới cọ lui trước ngực hắn, giọng nói nỉ non: “Diệp Thành, ta muốn làm tân nương của ngươi”. 

 “Chuyện… Chuyện này, ưm…”, Diệp Thành vừa định nói thì miệng đã bị hai cánh môi nhẹ nhàng chặn lại, đôi môi mềm mại mang theo hương thơm của nữ nhân khiến người hắn mềm nhũn. 

 Diệp Thành sững sờ tại chỗ. 

 Mà ở đây, Thượng Quan Ngọc Nhi đã nhẹ nhàng lùi lại một bước, cắn răng, cụp mắt, qua làn tóc còn có thể nhìn thấy gò má ửng hồng của cô: “Để ta làm nữ nhân của ngươi có được không?” 

 “Được thì cũng được, nhưng chuyện này cô nói với ta cũng vô dụng, cô phải tìm bản… này này này, cô làm gì vậy?” 

 Diệp Thành còn chưa nói xong, Thượng Quan Ngọc Nhi trước mặt đã kéo vạt áo, cởi bộ nghê thường lộng lẫy ra, để lộ bờ vai mịn màng và đôi gò bông cao ngất, từng lớp áo được cởi xuống, cơ thể gần như hoàn mỹ xuất hiện trước mắt Diệp Thành, mỗi tấc da đều trắng nõn non mềm mại. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận