Ngay sau đó, tiếng gào thét thảm thiết vang vọng khắp khu rừng, thất khiếu Cát Hồng chảy máu, khuôn mặt méo xệch đi vì đau đớn, phần đầu của ông ta như muốn nổ tung, mọi kí ức của ông ta đều bị đoạt mất.
Thấy vậy, Dương Đỉnh Thiên ở bên không hề cảm thấy thương hại bởi đã nhiều lần sư đệ đồng môn này chẳng tỏ lòng thương với ông ta rồi.
Sau ba giây, Cát Hồng ngã nhoài ra đất, hơi thở gấp gáp.
Diệp Thành mở mắt, sát khí lạnh lùng hiển hiện, hàn mang trong đôi mắt hiển hiện rõ ràng: “Doãn Chí Bình, Thông Huyền, Thanh Vân Tông, Chính Dương Tông, nhà họ Tề, nhà họ Vương…”
“Tha cho ta, tha cho ta”, Cát Hồng cố gắng vùng vẫy cầu xin: “Đều do Doãn Chí Bình, đều là hắn, là hắn bắt chúng ta làm”.
“Vậy thì ông xuống dưới kia đợi hắn trước đi”, Diệp Thành hắng giọng giơ tay tung một chưởng khiến phần đầu của Cát Hồng nát bét.
Sau khi diệt Cát Hồng, Diệp Thành phất tay lấy ra mấy chục miếng ngọc giản, đem toàn bộ kí ức trong đầu Cát Hồng lạc ấn thành nhiều tin tức tình báo bên trong ngọc giản.
“Chia ra hành động”, Diệp Thành phân mấy chục miếng ngọc giản cho nhóm người phía Chung Giang và Hồng Trần Tuyết, “tốc độ phải nhanh, nhất định phải đưa bọn họ an toàn trở về”.
“Người cứ đợi là được”, tất cả mọi người mỉm cười, lập tức quay người biến mất.
“Diệp…Diệp Thành, những người đó là…”, Dương Đỉnh Thiên nhìn bóng những người vừa rời đi rồi lại nhìn sang Diệp Thành, với khả năng quan sát của ông ta thì đương nhiên có thể nhìn ra đó là những tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên thực thụ, phải có đến mười mấy người, tất cả đều nghe theo lệnh Diệp Thành.
“Sư bá, có một số chuyện nói ra rất dài, đồ nhi đi cứu người trước đã”, Diệp Thành mỉm cười quay người biến mất.
Sau khi hắn đi, những bóng người mặc y phục đen trong màn đêm mới xuất hiện, cười nói: “Dương đạo hữu, Thánh Chủ dặn dò chúng ta bảo vệ người tới Thiên Thu Cổ Thành”.
“Thánh…Thánh Chủ?”
Lúc này, Chung Giang và nhóm người phía Hồng Trần Tuyết đã phân nhau đi mười bốn cung đường, theo như miếng ngọc giản mà Diệp Thành đưa, bọn họ tìm ra được địa điểm chính xác còn những sát thủ Địa Hoàng mà bọn họ thống lĩnh thì cũng phân thành mười mấy cung đường đi khắp nơi của Nam Sở.
Màn đêm của Nam Sở hôm nay không hề yên bình, khắp nơi đều loé lên ánh sáng.
……..
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!