“Bắc Sở rất rộng lớn, lớn hơn Nam Sở rất nhiều”, Diệp Thành mỉm cười: “Nhưng đã biết ở Bắc Sở thì sẽ tìm được tin tức của cô ấy nhanh thôi”.
“Nếu tỷ ấy biết ngươi còn sống chắc chắn sẽ rất vui”, Sở Linh tươi cười, nhưng cười rồi cô lại chợt mím môi: “Diệp Thành, ta không tìm thấy đồ nhi Tịch Nhan của ngươi”.
“Cô bé sẽ không chết một cách vô ích đâu”, trong mắt Diệp Thành hiện lên vẻ đau khổ.
Nhưng sau vẻ đau khổ, trong mắt hắn lại hiện lên ánh nhìn lạnh lẽo, dù đã mấy tháng trôi qua, nhưng hắn vẫn nhớ cảnh Tịch Nhan chết trong lòng mình, cô gái nhỏ bé ra đi với nụ cười rạng rỡ nhưng cũng ra đi cùng với nỗi đau đớn khôn tả.
“Doãn Chí Bình, sau này sẽ có ngày ta lấy đầu ngươi chôn cùng Tịch Nhan”, ngoài mặt Diệp Thành không thể hiện ra điều gì, nhưng trong lòng lại đang gào thét, sát khí ngút trời ẩn trong cơ thể không thể kiềm chế.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!