Ngay sau đó phần trán Diệp Thành xuất hiện một đường long khí.
Không lâu sau đó, Long Gia bèn lên tiếng nhưng lại nói một tràng mà Diệp Thành nghe không hiểu.
Diệp Thành chép miệng, hắn có thể nghĩ tới ngôn ngữ riêng biệt của tộc Thái Hư nên mới nghe không hiểu.
Thế rồi chẳng mấy chốc, Long Nhất bên trong cơ thể của Lã Hậu lên tiếng, nó gầm gừ một chuỗi liên hồi, mặc dù Diệp Thành không hiểu gì nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự oán hận và phẫn nộ trong lời nói của nó.
Tiếp đó, Diệp Thành nhanh chóng ngưng tụ ra một cái ghế vân đoàn, hai tay chống cằm, ngồi đó chờ đợi với vẻ mặt vô vị.
………
………
Hai con Thái Hư Cổ Long không hề nhàn rỗi, ta một câu ngươi một câu nói liên hồi.
Không biết mất bao lâu luồng long khí trên trán Diệp Thành mới biến mất. Thấy vậy, Diệp Thành lập tức đứng dậy nhìn Long Nhất bên trong vùng đan hải của Lã Hậu, “thế nào rồi?”
“Mở phong ấn”, lần này, Long Nhất dứt khoát lên tiếng.
“Được”, Diệp Thành xắn tay áo, hai tay đan vào nhau, bên trên còn có từng đạo tiên hoả bao quanh, sau đó hắn chỉ điểm vào phong ấn dị thường mà cổ xưa trên phần bụng của Lã Hậu.
Thế rồi phần phong ấn trên bụng của Lã Hậu sáng lên, từng đạo phù văn tự vận chuyển và xếp thành hàng.
Phá!
Diệp Thành hắng giọng, hắn mở một phần phong ấn.
Hự!
Vùng đan hải của Lã Hậu cũng vang lên âm thanh, Long Nhất đã ở tư thế bay ra ngoài, cứ thế thoát ra khỏi lỗ hổng của phần phong ấn đã bị phá đi một lỗ hổng.
Vù! Vù!
Phong ấn rung lên, Diệp Thành có thể nhìn thấy rõ ràng long hồn của Long Nhất không ngừng tan đi khi không còn sức mạnh ngăn cản của phong ấn. Sức mạnh Long Hồn liên tục bị hoá giải với tốc độ rất nhanh.
Diệp Thành không dám sơ xuất, hắn dùng tiên hoả chống đỡ lấy phần miệng của phong ấn.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!