Mục đích của Cơ Tuyết Băng là phá huỷ hư không đại trận, cắt đứt viện trợ của các phân điện khác và điện chính của Thanh Vân Tông với nơi này.
Đây là cách được sử dụng phổ biến nhất khi tấn công phân điện, phá hỏng hư không đại trận tương đương với việc cắt đứt liên lạc với các điện khác và điện chính, nếu không có viện binh thì chẳng khác gì một thành biệt lập.
Rõ ràng cách đánh của Cơ Tuyết Băng là rất đúng đắn.
Tuy nhiên Diệp Thành sẽ không giúp Cơ Tuyết Băng phá hư không đại trận, chẳng những hắn không giúp mà ngược lại hắn sẽ gây rắc rối cho cô ta, vì hắn muốn Thanh Vân Tông phái viện binh tới.
Vốn dĩ quân của Doãn Chí Bình mà hắn dẫn tới đều là để tìm đến cái chết!
Bây giờ Hằng Nhạc, Chính Dương đang đấu với một mình Thanh Vân, chiếm ưu thế tuyệt đối, muốn quân của Doãn Chí Bình chết hết ở đây là điều không khả thi lắm, bởi vì phân điện thứ chín của Thanh Vân đã rơi vào thế yếu.
Nhưng nếu điện chính của Thanh Vân Tông phái viện binh tới đây thì mọi chuyện sẽ khác.
Có viện binh của điện chính, sức chiến đấu của phân điện thứ chín Thanh Vân sẽ tăng mạnh, như vậy người của Doãn Chí Bình sẽ chết ở đây một cách thích đáng, ngay cả đại quân phân điện thứ chín của Chính Dương Tông cũng sẽ bị thương nặng.
Hơn nữa không chỉ Diệp Thành mà phía Chung Quy, Chung Ly cũng làm như vậy.
Tất nhiên điều này cũng là do hắn đã chỉ đạo từ trước.
Vì vậy ở một khía cạnh nào đó, những điều họ làm không chỉ giúp Thanh Vân Tông mà cũng là giúp chính mình, mượn tay Thanh Vân Tông tiêu diệt người của Doãn Chí Bình.
Điều họ muốn là Hằng Nhạc, Thanh Vân và Chính Dương đều tổn thất nặng nề.
Bùm! Bùm! Bùm!
Khi Diệp Thành đang suy nghĩ thì phía phủ điện chủ đã truyền tới tiếng nổ vang.
Nhìn ra xa, toàn bộ phủ điện chủ đã bị thần hoa chói mắt của đạo thân Nhất Khí Hoá Tam Thanh mà Cơ Tuyết Băng hoá ra bao phủ, nhưng ba Cơ Tuyết Băng đều gặp phải kẻ địch mạnh.
Diệp Thành liếc mắt nhìn qua, ánh mắt rơi vào người đang chiến đấu với bản tôn của Cơ Tuyết Băng, trong mắt hắn chợt hiện lên tia lạnh lẽo: “Triệu Thanh, thật trùng hợp! Ở đây mà cũng gặp được ông”.
Nói xong Diệp Thành lập tức vung Quỷ Phách Hồn Ngân Đao sát phạt về hướng đó.
Hắn sẽ không bỏ qua cho những kẻ đã vây giết mình hôm đó, Ngô Trường Thanh của Chính Dương Tông, Tề Chấn Thiên của nhà họ Tề, Vương Nguyên Hoá của nhà họ Vương, Triệu Thanh của Thanh Vân Tông, Linh Chân Thượng Nhân của Chính Khí Điện…