Nghĩ tới đây, Cơ Tuyết Băng sát phạt về phía địa cung của chủ phủ giống như một đạo thần quang.
Đi đâu?
Triệu Thanh hắng giọng, tốc độ càng nhanh hơn như một đạo thần mang chắn trước người Cơ Tuyết Băng, ra tay toàn những chiêu thần thông cái thé.
“Ta không vội, ta không hề vội đâu”, phía này Diệp Thành vẫn đang nhàn nhã đấu với chín tu sĩ mạnh của Thanh Vân Tông.
Hắn cứ dây dưa như thế, không giết người cũng không tung đại chiêu, tấn công ở mức tiêu chuẩn, phần lớn thời gian đều dùng để phòng ngự, có lúc hắn còn quay người chuồn đi sau đó đột nhiên sát phạt quay lại.
Kéo dài thời gian thì càng có lợi cho bọn họ có điều mặc dù Diệp Thành kéo dài thời gian còn Cơ Tuyết Băng lại không thể nào thoát ra được, còn liên quân của Hằng Nhạc Tông và Chính Dương Tông cũng cùng sát phạt tới.
Ở phía xa, mười mấy đạo thần quang bắn tới, bọn họ đều là tu sĩ ở cảnh giới Không Minh, có người của Hằng Nhạc Tông, cũng có người của Chính Dương Tông, mục tiêu của bọn họ rất rõ ràng, đó chính là Truyền Tống Trận trong hư không của địa cung chủ phủ.
Phụt! Phụt! Phụt!
Mười mấy người này rất mạnh, sát khí ngút trời, bọn họ sát phạt tới rất nhanh, không tới mười mấy giây đã sát phạt được vào trong điện chủ phủ.
Thấy vậy, khoé miệng Diệp Thành lại nhếch lên, lúc này một lão già mặc đồ tím của Chính Dương Tông đã sát phạt vào trong địa cung.
Rầm!
Không lâu sau đó, bên trong địa cung có âm thanh truyền đến, cả địa cung như bùng nổ còn lão già kia lại sát phạt ra ngoài.
Lão già này chẳng phải là lão già mặc đồ tím trước đó, ông ta là đạo thân của Diệp Thành biến hoá thành, còn lão già mặc đồ tím trước đó đã bị hắn giết sau đó biến thành bộ dạng của lão.
“Truyền Tống Trận trong hư không đã bị huỷ rồi”, Diệp Thành lên tiếng, nhưng thực chất thì Truyền Tống Trận vẫn đang vận chuyển.
Diệp Thành lập tức sát phạt vào trận địa của quân địch, càng lúc càng di chuyển xa hơn, hắn cứ thế giết rồi giết…thế rồi chẳng thấy tung tích đâu nữa.