Hai người này không cần nói cũng biết đó chính là Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân.
Bọn họ là hai người thông thạo trận pháp còn những người mà bọn họ dẫn tới đây về cơ bản đều là những người giỏi về việc tạo trận pháp, mục đích bọn họ tới đây đương nhiên là vì giúp nhà họ Tư Đồ đả thông thông đạo không gian tới nhà họ Hùng, cổ thành Thiên Thu và chín phân điện của Hằng Nhạc Tông.
“Cổ…Cổ tiền bối”, Cổ Tam Thông vừa đi vào, Tư Đồ Long Sơn sững người.
“Tiểu Long Sơn, sao lại già như thế này rồi”, Cổ Tam Thông liếc nhìn Tư Đồ Long Sơn từ đầu tới chân.
“Tiểu…Tiểu Long Sơn?”, nghe câu này, người nhà họ Tư Đồ đều tỏ vẻ khó hiểu, đó là lão tổ nhà bọn họ đấy, thế mà trong mắt Cổ Tam Thông lại như một đứa trẻ sao.
Lúc này, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt nhìn Cổ Tam Thông, lão già này dung mạo chẳng ra sao, thậm chí trông còn có phần giảo hoạt thế nhưng vai vế lại chẳng vừa.
“Trông có vẻ như hai người quen biết nhau?" Diệp Thành ngỡ ngàng nhìn Cổ Tam Thông và Tư Đồ Long Sơn.
“Biết, biết chứ”, Tư Đồ Long Sơn kích động vô cùng, ông ta không hề tỏ ra tức giận với cách gọi của Cổ Tam Thông, ngược lại nét mặt lại hào hứng hồ hởi: “Khi ta còn trẻ từng chu du khắp Đại Sở, may mắn được Cổ tiền bối chỉ dạy nên mới có được thành tựu ngày hôm nay, ân tình này Long Sơn ta không bao giờ quên.
“Ừm, coi như ngươi có chút lương tâm”, nghe được câu nói cung kính như vậy, Cổ Tam Thông tự hào vuốt râu, mang theo phong thái của một bậc cao nhân khiến Diệp Thành nhìn mà suýt chút nữa không nhịn được muốn cho ông ta hai cái đạp.
“Tiểu tử, ông ta cũng là người của Viêm Hoàng sao?”, ở bên, Tiêu Tương bất giác kéo vạt áo Diệp Thành.
“Đương nhiên rồi ạ”, Diệp Thành mỉm cười.
Nghe Diệp Thành đáp vậy, các lão bối của nhà họ Tư Đồ đều tặc lưỡi, đến cả một tu sĩ mạnh như Cổ Tam Thông mà cũng là người của Viêm Hoàng thì tiền đồ khi kết liên minh với Viêm Hoàng sẽ sáng lạn thế nào chứ.
“Ta nói này, các người không định cho chúng ta ăn gì sao?”, Vô Nhai Đạo Nhân nãy giờ bị ngó lơ gãi tai lên tiếng.
“Ôi xem cái đầu ta này”, Tư Đồ Long Sơn vỗ đầu, ông ta lập tức căn dặn: “Người đâu, bày tiệc rượu”.
Thế rồi mùi hương rượu thơm ngào ngạt bay khắp nhà họ Tư Đồ, phải nói là Cổ Tam Thông vô cùng uy ín, vì nhờ có Cổ Tam Thông mà nhà họ Tư Đồ mới tiếp đãi Cổ Tam Thông và phía Diệp Thành với buổi lễ hết sức nồng hậu.
Phía này, mọi người uống say chếnh choáng nhưng tiếng gào thét bên trong đại điện của nhà họ Tư Đồ từ đầu tới cuối lại không hề dứt, muốn mở vùng đan hải cho những người có cảnh giới dưới tu vi Không Minh thì phải cần có thêm thời gian.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!