“Không thể chọn ở thế giới tu sĩ được”, Diệp Thành lập tức xua tay, “ở Nam Sở thừa nhiều nhất là những tu sĩ rảnh rỗi, chỉ cần chút gió lay cỏ động đều kéo tới cả một đám đến xem, vả lại không chỉ xem thôi, mẹ kiếp bọn họ còn đồn ra ngoài, tin tức như chắp thêm đôi cánh, không tới ba phút là cả Đại Sở đều biết. Thế giới người phàm lại khác, người phàm không có nhiều, tu sĩ căn bản không có, vả lại con đã từng quan sát rồi, vài chục nghìn dặm xung quanh Táng Thiên Sơn đều không có dân cư, đừng nói là tu sĩ, người phàm còn chẳng có lấy mấy người. Phục kích ở đó không có ai xem, không lộ tin tức ra ngoài, đó là địa điểm hợp lý nhất rồi”.
“Nói vậy thì mọi người đều đồng ý với địa điểm phục kích này chứ?”
“Đương nhiên rồi”.
“Vậy thì dễ dàng thôi”, Diệp Thành lập tức đứng dậy, hắn phóng to vị trí của Táng Thiên Sơn trên Cửu Châu Huyền Thiên Đồ sau đó vừa chỉ từng nơi vừa nói.
“Con sẽ dụ bọn họ tới đây và nghĩ cách để bọn họ tách nhau ra. Chúng ta công phá từng người một”.
“Nhiệm vụ của mọi người chính là bố trí trước ở đây, chú ý hỗ trợ Long Nhất và Long Ngũ thi triển kết giới Thái Hư Long Cấm, những tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên ngoài Hồng Trần Tuyết tiền bối trấn thủ Hằng Nhạc Tông thì những người khác đều phải tham chiến”.
“Để đề phòng bất trắc, khoảng cách ba mươi nghìn dặm xung quanh Táng Thiên Sơn đều phải cài tu sĩ mạnh của Viêm Hoàng, tu vi tốt nhất là trên cảnh giới Không Minh tầng thứ tám, một khi phát hiện những tu sĩ khác thì không cần nói nhiều, lập tức ra tay”.
“Mạng lưới tình báo của Nhân Hoàng cần bố trí dày đặc để quan sát bọn họ ra khỏi tông từ khi nào, có đại quân đi theo hay không, những điểm này đều phải nắm được, đừng để tới lúc đó chúng ta bị bao vây thì không hay”.
Nói xong xuôi, Diệp Thành mới nhìn mọi người: “Không biết mọi người có gì cần bổ sung không?”
“Không có”.
“Đã vậy thì mọi người đi chuẩn bị đi, tối mai chúng ta hành động”.
Nói rồi, Diệp Thành gạt đi lớp màn Hoan Thiên Thuỷ Mặc.
Màn đêm yên tĩnh nay lại không hề yên tĩnh.
Không lâu sau đó, Hằng Nhạc Tông, Viêm Hoàng, nhà họ Tư Đồ, nhà Thượng Quan, nhà họ Hùng ở Nam Cương đều bắt đầu bận rộn, hai mươi mấy bóng hình lần lượt quy tụ về phía Táng Thiên Sơn ở thế giới người phàm, người nào người nấy đều có tu vi Chuẩn Thiên.
Cùng vào lúc này, hàng nghìn người của chín phân điện ở Hằng Nhạc Tông thông qua Truyền Tống Trận hội tụ về một phương, tu vi thấp nhất cũng ở tầng thứ tám cảnh giới Không Minh. Mặc dù trận thế lớn nhưng bọn họ lại hành động vô cùng kín kẽ.
Hành động này mặc dù không phải có quy mô lớn nhất của Viêm Hoàng và Hằng Nhạc nhưng lại thể hiện ý nghĩa đặc thù vì bọn họ đang thực hiện một nhiệm vụ mà bất cứ ai cũng không dám ngờ tới.
Bên trong địa cung, Diệp Thành vươn vai, lúc này hắn mới nhìn sang tiên hoả đạo thân và thiên lôi đạo thân.
Cả hai tên tới bây giờ vẫn chưa hề ngừng tôi luyện biển hỗn độn bên trong Hỗn Độn Thần Đỉnh, âm thanh vù vù của Hỗn Độn Thần Đỉnh có phần trầm, nếu nghe kĩ thì còn có thể nghe ra bên trong đó vang vọng thiên âm đại đạo.
Diệp Thành chậm rãi tiến tới trước Hỗn Độn Thần Đỉnh, hắn nhìn vào bên trong.
Bên trong biển hỗn độn là một người được hắn cứu từ hố đen không gian, lúc này còn đang lơ lửng trong đó, chỉ là vẫn đang trong trạng thái ngủ say.