“Ta muốn giết Chính Dương Tông hơn bất cứ ai”, sau giây lát, Diệp Thành lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên ắng, “nhưng chiến tranh không phải trò chơi, chúng ta phải chịu trách nhiệm với tướng sĩ, càng vào thời khắc quan trọng càng không được lơ là cảnh giác, đánh giá thấp đối thủ phải trả cái giá bằng máu”.
“Ngươi vẫn rất thận trọng như trước đến giờ”.
“Thận trọng một chút vẫn hơn”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, “đợi thêm vài ngày nữa xem, ngày mai ta sẽ đích thân tới bàn bạc chuyện liên minh với tiền bối Đan Thần, nếu thuận lợi thì cả đi cả về mất hai ngày, trong thời gian này chư vị tiền bối cũng đừng thản thơi. Mặc dù hiện giờ không thể chiến đấu chính diện với Chính Dương Tông nhưng cũng nên xem những gia tộc phụ thuộc Chính Dương Tông lôi kéo được ai thì cố gắng lôi kéo, những gia tộc tàn ác nên diệt thì cứ diệt, nhanh chóng cô lập hoàn toàn Chính Dương Tông, vẫn là câu nói đó, đã đánh thì phải đánh cho thân bại danh liệt, giảm thiểu thương vong”.
“Đã hiểu”, tất cả mọi người đều gật đầu.
“Vậy thì cứ quyết định vậy đi”, Diệp Thành nói rồi đứng dậy sau đó vươn vai đi ra ngoài, có điều sau khi đi được hai bước hắn lại chạy lại ôm lấy hông Sở Linh, chẳng nói thêm lời nào, cứ thế cõng Sở Linh lên lưng.
A…!
Cảnh tượng này khiến những lão bối bên trong đại điện phải há hốc miệng.
“Ngươi….ngươi thả ta ra”, ở một phía khác, Sở Linh vừa phản ứng lại đã không ngừng đánh Diệp Thành, cô không ngờ tên này lại vô thiên vô pháp đến như vậy. Trước mặt bao nhiêu người như thế mà hắn lại làm cái việc mất thể diện như vậy. Có lẽ biết trước dự định của Diệp Thành là gì nên Sở Linh mặt mày đỏ lựng.
“Hôm nay cảnh đẹp, giao lưu tu luyện cũng rất hợp lý”, Diệp Thành mặt dày cứ thế cõng theo Sở Linh đi khỏi đại điện.
Sau khi bọn họ rời đi, bên trong đại điện chìm vào yên tĩnh, từng cặp mắt ngưỡng mộ nhìn theo bóng hai người.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!