“Vạn Đan Bảo Điển không phải luyện đan ý cảnh ạ? Còn có bản sao ư?”, sau khi Đan Thần đi, Diệp Thành ngơ ngác nhìn phía Đan Nhất.
“Sư huynh dùng đại thần thông phong ấn ý cảnh của Vạn Đan Bảo Điển vào Cửu Huyền Thần Thạch, nên cũng có thể gọi là Vạn Đan Bảo Điển”, Đan Nhất cười nhẹ giải thích: “Nhưng so với Vạn Đan Bảo Điển thật thì đương nhiên luyện đan ý cảnh trong Cửu Huyền Thần Thạch không phong phú bằng”.
“Hoá ra là vậy!”, Diệp Thành xoa cằm, hai mắt đảo quanh, không biết đang nghĩ gì.
“Gọi các cao thủ của Đan Thành cùng đến đó đi”, Đan Nhất bắt đầu ra lệnh: “Còn nữa, toàn Đan Thành nâng cao cảnh giác, không ai được phép rời khỏi thành, không ai được phép vào thành. Lạc Hi đang bế quan, trông chừng con bé cho kỹ, nếu nó xuất quan thì cũng cưỡng chế cấm túc”.
“Lạc Hi đang bế quan à?”, Diệp Thành nhướng mày: “Bảo sao không thấy bóng dáng đâu”.
Đêm khuya gió rét.
Một nhóm mười người bay ra khỏi Đan Thành, đi thẳng về phía đông, ngoại trừ Diệp Thành, những người khác như Đan Thần, Đan Nhất đều là cảnh giới Chuẩn Thiên thực thụ, đội hình rất khủng khiếp.
Sau khi họ đi, Đan Thành tăng cường chín tầng kết giới hộ thành, các cao thủ của Đan Thành đều hành động, bầu không khí căng thẳng khiến những người sống trong thành đều kinh ngạc.
Ở đây, Diệp Thành cùng những người khác tựa như mười đạo thần hồng rực rỡ vụt qua đêm đen, tốc độ cực nhanh.
“Tiền bối, lần này vãn bối đến Đan Thành ngoài việc đền đáp ơn cứu mạng của các vị, còn có mục đích khác”, Diệp Thành bay trên bầu trời, nghiêng đầu nhìn về phía Đan Thần.
“Con cứ nói đi”, Đan Thần cười dịu dàng, ôn hoà.
“Hy vọng Đan Thành có thể liên minh với chúng con”.
“Liên minh?”, Diệp Thành vừa dứt lời, không chỉ Đan Thần mà ngay cả Đan Nhất và các lão tổ khác của Đan Thành ở bên cạnh cũng đều cau mày.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!