“Quân chi viện tới rồi”, phía Đan Thần thở phào nhẹ nhõm, chiến đấu càng lúc càng hăng hơn.
So với bọn họ mà nói thì sắc mặt của những kẻ bên ma vực đột nhiên khó coi thấy rõ vì đại quân Đan Thành đang sát phạt tới đông vô cùng, vả lại tu vi thấp nhất đều ở cảnh giới Không Minh, điều này đã vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ.
Đan Ma đang đại chiến với Âu Dương Vương trong hư không cũng phát hiện ra điều này, sắc mặt ông ta tối sầm cả lại.
Mặc dù ông a có ma vương ngoại đạo pháp tướng hộ thể, lực lực thông thiên nhưng cũng không thể địch nổi nhiều người như vậy. Nếu như bị bao vây thì có muốn sát phạt ra ngoài cũng không hề đơn giản.
Giết!
Không lâu sau đó, tiếng hô chấn động vang vọng, đại quân của Đan Thành đã sát phạt tới, bao vây ma vực từ các hướng.
Rút!
Ngay lập tức, những kẻ mạnh của ma vực lập tức hô lên. Chiến cục hiện giờ rất rõ ràng, đại quân của Đan Thành đã tới, bọn họ ở thế yếu hơn, nếu như đánh tiếp thì toàn quân sẽ bị nhấn chìm ở đây là điều không phải bàn cãi.
Thế rồi phía ma vực lần lượt rút lui, không dám luyến tiếc mà chiến tiếp, bọn họ nhân lúc đại quân của Đan Thành chưa bao vây tới mà tháo chạy khỏi vòng vây.
Đi đâu?
Diệp Thành lập tức sát phạt tới, trước đó bọn họ đánh hắn tới tấp dồn dập, lần này hắn đâu thể dễ dàng bỏ qua như thế.
Roẹt!
Diệp Thành bước ra cả trăm trượng, Hỗn Độn Thần Đỉnh và Cửu Châu Huyền Thiên Đồ được tế gọi ra cùng lúc, phát ra thần uy mạnh mẽ, cấm cố thiên địa một phương, sức mạnh của áp lực khiến cho những kẻ mạnh của Ma Vực phải lảo đảo và cũng nhờ đó mà Diệp Thành tranh thủ thêm thời gian cho đội quân của Đan Thành lấy được bảo bối.
“Bao vây bọn họ”, Diệp Thành hô lên, sát kiếm chỉ vào những kẻ mạnh của Ma Vực.
Không cần hắn phải ra lệnh thì đại quân của Đan Thành cũng đã hoàn thành việc bao vây, vây xung quanh hàng trăm tên phía Ma Vực sau đó lập tức giáng sát trận, trận đồ, bí pháp thần thông cái thế xuống.
Phụt! Phụt! Phụt!
Một loạt đại chiêu quét qua khiến rất nhiều kẻ mạnh của Ma Vực lập tức hoá thành huyết vụ, những kẻ thực lực mạnh cũng tự mình tạo đại nghiệp mà thành.
Trận đại chiến tiếp sau đó khốc liệt hơn nhiều vì đại quân của Đan Thành với trận dung quá lớn bao vây những kẻ mạnh của Ma Vực ở giữa khiến người của Ma Vực căn bản không có sức phản kháng, số người nhanh chóng giảm.
Khốn khiếp!
Trên hư không, sắc mặt của Đan Ma méo mó hẳn đi, ông ta muốn thoát thân nhưng lại bị Âu Dương Vương kìm kẹp chặn đường ở một phương.
Trận đại chiến không cân sức nên kết quả đương nhiên đã được định trước, kẻ mạnh của Ma Vực đều bị tiêu diệt, không một kẻ nào may mắn thoát khỏi, vì vậy mà đại quân của Đan Thành cũng phải trả cái giá rất đắt.
Phù!
Thấy người của Ma Vực bị tiêu diệt hoàn toàn Diệp Thành mới thở phào.