Thời gian chầm chậm trôi qua, sắc trời dần tối, đêm cũng đã khuya.
Không biết đến lúc nào, Sở Linh mới giận dữ đá cho Diệp Thành một phát.
Diệp Thành bị đá tỉnh, hắn dụi đôi mắt mơ màng nhìn xung quanh, lúc này mới nhìn về phía đại quân Chính Dương Tông: “Ba canh giờ rồi à?”
“Ngươi nghĩ sao?”
“Vậy thì bắt đầu thôi”, Diệp Thành chống tay xuống đất rồi bật dậy.
Rầm! Đùng! Đoàng!
Tiếng nổ liên tiếp vang lên, cứ thế kéo dài hơn ba canh giờ, khí thế của đại quân ở Chính Dương Tông không còn sục sôi như ban đầu nữa, quan trọng nhất đó chính là kết giới hộ sơn của Thanh Vân Tông quá kiên cố.
“Trước khi trời sáng nhất định phải công phá kết giới của Thanh Vân Tông”, điện chủ thứ nhất của Chính Dương Tông vô cùng khó chịu, ông ta gằn giọng vang vọng khắp đất trời.
Vút!
Ông ta vừa dứt lời, hư không liền rung chuyển khiến ông ta bất giác đưa mắt nhìn sang một hướng.
Nơi đó có một đạo thần tiễn sấm sét màu đen đột nhiên xuất hiện mang theo sức đâm xuyên mạnh mẽ, uy lực bá đạo, tốc độ cũng nhanh đến mức khiến người ta không kịp trở tay.
Kẻ nào?
Điện chủ phân điện thứ nhất gằn lên, cứ thế vung chiến mâu, một mâu đâm ra khiến thần tiễn sấm sét kia bùng nổ.
“Ta đã đánh giá thấp ông rồi”, trên đỉnh núi, Diệp Thành thu lại thần cung hoả diệm, khoé miệng nhếch lên, hắn không ngờ điện chủ phân điện thứ nhất lại có thể nhanh chóng phá được thần hoả sấm sét của mình như vậy.
“Kẻ nào? Ra đây cho ta”, ở một bên khác, điện chủ phân điện thứ nhất vẫn đang gằn giọng.
Giết!
Đáp lại ông ta là tiếng nói lạnh lùng của Diệp Thành.
Vù! Vù! Vù!
Diệp Thành vừa dứt lời, chín đạo thần mang bên trong Thanh Vân Tông lần lượt bắn về chín hướng, chính là đòn công kích từ hư không sát trận đánh ra, mục tiêu chính là chín phương hướng của chín điện chủ phân điện.
Vút! Vút! Vút!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!