“Phụ hoàng, người mau nhìn Diệp Thành, cơ thể của hắn đang khô héo dần”, ở bên, Bích Du thấy vậy thì vội kéo tay phụ hoàng của mình.
“Việc này ta không có cách rồi, phải xem cô cô của con”, giọng nói trầm ổn vang lên, Gia Cát Vũ từ trên trời bay xuống, đi cùng ông ta còn có Phục Linh và Độc Cô Ngạo.
Thấy vậy, những lão bối thông thường đều chào hỏi, bọn họ tới đây cùng Đao Hoàng, đó chính là kẻ mạnh cái thế.
Có điều bọn họ không hề có ý kiến gì khi thấy Phục Linh và Gia Cát Vũ, chỉ khi thấy Độc Cô Ngạo thì Cổ Tam Thông chợt bĩu môi, vẻ mặt không tự nhiên như thể vẫn còn đang tức tối chuyện trước kia.
Có điều hiện giờ không phải là lúc lăn tăn vấn đề này, mặc dù Cổ Tam Thông không đáng tin nhưng cũng không phải người thích gây sự vô cớ.
“Linh hồn thoát xác, ba linh hồn”, Phục Linh tiến lên trước, thần sắc khác thường nhìn ba linh hồn của Diệp Thành đang ngồi khoanh chân giữa hư không.
“Có cách gì không?”, Đao Hoàng nghiêng đầu sang nhìn Phục Linh.
“Ta cần một người có cấp bậc linh hồn ở cảnh giới Thiên đỉnh phong”, Phục Linh khẽ giọng lên tiếng, “nữ phong chủ Ngọc Nữ Phong Sở Linh của quý tông có ở đây không?”
“Vãn bối chính là Sở Linh”, Sở Linh vội tiến lên trước, nơi này có bao nhiêu tu sĩ mạnh như vậy, không thiếu người ở cảnh giới Chuẩn Thiên đỉnh phong nhưng người có cấp bậc linh hồn ở cảnh giới Thiên cũng chỉ có mình cô, đến Đao Hoàng cũng không có cấp bậc linh hồn bằng cô.
Phục Linh kinh ngạc nhìn Sở Linh rồi mới đi vòng qua Sở Linh, một tay bà ta đặt vào vai Sở Linh, “dùng linh hồn của cô xiêng xích ba linh hồn của hắn, còn lại giao cho ta”.
Nghe vậy, Sở Linh không dám chậm trễ, cô hít vào một hơi thật sâu, phần trán có thần hà rực sáng, ba phần linh hồn dùng sức mạnh linh hồn ngưng tụ bay ra, cứ thế bay vút lên trời trói chặt ba phần linh hồn của Diệp Thành lại.
Hợp!
Sau đó liền nghe tiếng Phục Linh hô lên, lấy Sở Linh làm trung gian, bà ta điều khiển xích phù văn của Sở Linh để khiến linh hồn ma và linh hồn phật của Diệp Thành dần dần hợp vào linh hồn ở vị trí trung tâm.
Những người có mặt ở đây đều nín thở, cách làm của Phục Linh quá huyền diệu, với cấp bậc linh hồn của bọn họ thì không thể nào phá được huyền cơ này.
Rất nhanh sau đó, ba phần linh hồn của Diệp Thành va chạm vào sau sau đó dần dung hợp lại.
Ngay sau đó, phần linh hồn của Diệp Thành sau khi hợp nhất chợt run rẩy, vẫn có ma quang màu đen hiển hiện, vẫn có phật quang màu trắng phổ chiếu, còn có thánh quang vàng kim xoay vận, trông vừa là thánh, vừa là ma, vừa là phật, hết sức dị thường.
Phía này, Phục Linh đã phất tay áo đẩy cửa đá ra rồi kéo cơ thể Diệp Thành đang khoanh chân ngồi đó ra ngoài, ngồi song song với linh hồn Diệp Thành.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!