Bùm! Đùng! Đoàng!
Lập tức, quân đội tu sĩ của tám vị vua bắt đầu khai chiến xung quanh biển lôi khổng lồ, hơn nữa còn là đại hỗn chiến kinh thế.
Hay rồi, lần này còn hay hơn lần trước.
Tăng cường kết giới bảo vệ!
Hằng Nhạc Chân Nhân lập tức hạ lệnh để đề phòng liên quân tứ phương bị ảnh hưởng, họ muốn rời khỏi nơi thị phi này nhưng Diệp Thành vẫn đang ở trong biển lôi, hắn cần liên quân tứ phương làm hậu thuẫn.
Ngay lập tức, kết giới hộ sơn do liên quân tứ phương tạo ra một lần nữa được tăng cường chín lớp, vô cùng kiên cố.
Ai có thể ngờ rằng quyết chiến với Chính Dương Tông lại xảy ra nhiều biến cố như vậy.
Đầu tiên là Pháp Luân Vương, sau đó là đại quân Âm Minh, tiếp nữa là cửu Hoàng đạo tắc và tám vị vua cái thế, nếu không phải liên quân tứ phương chiếm ưu thế tuyệt đối về số lượng thì có lẽ tình hình ở đây đã vượt ngoài tầm kiểm soát từ lâu.
Người có vẻ mặt đặc sắc nhất hiện trường chính là Diệp Thành.
Dù hắn là nhân vật chính nhưng cũng không thể ngờ được sẽ có nhiều bất ngờ thế này, không ngờ thiên kiếp của mình có thể dẫn tới hậu duệ của bảy vị Hoàng đế và đại quân của tám vị vua.
A!
Khi Diệp Thành đang cảm thán thì trong biển lôi vang lên tiếng hét thảm, thân thể Quỷ Vương rách ra, một cánh tay bị chém mất, suýt thì bị một chưởng của Ma Vương đánh chết.
Mà ông ta bị thương nặng nên cũng mất cơ hội tiến giới.
Sau ông ta, Yêu Vương, Huyết Vương và Vu Chú Vương cũng lần lượt bị thương nặng, cuối cùng bọn họ cũng không tranh được hơn mười giây ấy, mất đi cơ hội đã chờ cả mấy chục nghìn năm, lại một lần nữa lỡ mất dịp tốt.
Phụt!
Cuối cùng Thần Vương Thần Huyền Phong cũng bị đánh bại, với sức chiến đấu của ông ta cũng không thể chống lại sự tấn công khi bảy vị vua liên thủ, mất đi cơ hội tiến giới.
Giết!
Đã mất đi cơ hội tiến giới, bát Vương cái thế vô cùng phẫn nộ, người nào người nấy cố gắng ngưng tụ ngoại đạo pháp tướng sau đó lại lần nữa khơi dậy cuộc hỗn chiến kinh thiên động địa trong biển thiên lôi.
Bọn họ thực sự phẫn nộ, phẫn nộ vì chỉ còn thiếu một bước nữa là thành công, trận mai phục dày công bố trí cuối cùng lại chẳng thu về được gì.
Bọn họ không cam lòng, không cam lòng với những bất công của thượng đế, không cam lòng với sự an bài của vận mệnh, việc bỏ lỡ cơ hội trong tình cảnh này khiến bọn họ phải bỏ đi sự cao ngạo của một vị Vương mà cảm thấy tiếc nuối tột cùng.
Giết!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!