“Ta cảm thấy bảo vệ vẫn đáng tin hơn”, lão già gãi đầu, “trong ba canh giờ dù đại quân của Thiên Đình không kịp tới nhưng thế lực của Thiên Đình chúng ta ở Bắc Sở vẫn có tới tầm sáu phần có thể kịp tới, lại thêm Hạo Thiên thế gia cũng không phải không có sức chiến đấu”.
“Bắc Sở không phải là địa bàn của chúng ta, dù đại quân của Thiên Đình có đến thì cũng có khả năng bị thôn tính chứ đừng nói là khả năng chiến đấu không bằng một điện của chúng ta ở Bắc Sở”.
“Vậy Thánh Chủ muốn đưa Hạo Thiên thế gia rời đi đâu? Không phải chỉ có một hai người, bất cứ lúc nào cũng có thể bị phát hiện, bất cứ lúc nào cũng có thể bị bao vây, vả lại lại còn trong tình cảnh không có kết giới hộ sơn nữa”.
“Cho nên cái mà chúng ta cần tranh thủ là thời gian”, Diệp Thành trầm ngâm, “chúng ta cần thời gian để Hạo Thiên thế gia rời đi, chỉ cần có thể an toàn rời khỏi đó thì ta có tám phần tự tin có thể đưa bọn họ về Nam Sở”.
“Thánh Chủ cứ nói cách làm thế nào đi ạ”.
“Thông báo tới Viêm Hoàng ở Bắc Sở để bọn họ đi từ Tây Lăng vượt qua thế giới người phàm, tiếp ứng Hạo Thiên thế gia ở Tây Nguyên”.
“Đợi đã, đi qua thế giới người phàm sao?”, lão già ngỡ ngàng nhìn Diệp Thành, “Thánh Chủ muốn đưa Hạo Thiên thế gia đi qua thế giới người phàm để rời đi?”
“Bất ngờ lắm sao?”, Diệp Thành mỉm cười.
“Đương nhiên rồi ạ”, lão già tặc lưỡi, “có đánh vỡ đầu thuộc hạ cũng không nghĩ ra, thuộc hạ cho rằng Thị Huyết Điện cũng sẽ không nghĩ tới Hạo Thiên thế gia đi qua thế giới người phàm”.
“Đi làm đi”, Diệp Thành lập tức lên tiếng, “còn nữa, dặn dò xuống dưới, kế hoạch trước đó không thay đổi, tiếp tục làm loạn cho ta, động tĩnh càng lớn càng tốt, không được chiến đấu trực diện là được”.
“Vâng, thuộc hạ đã rõ”, lão già vội hành động, roẹt một cái đã biến mất, tốc độ nhanh tới mức khiến Diệp Thành phải bất ngờ.
“Thiên Đình đúng là nhiều nhân tài”, Diệp Thành trầm trồ, hắn lại lần nữa lên đường chạy một mạch về phía Bắc Chấn Thương Nguyên.
Đêm khuya, từng cơn gió lạnh thổi tới.
Địa địa của Bắc Chấn Thương Nguyên phồn hoa trông lại có phần ảm đạm, bầu không khí rất dị thường.
Thế chân vạc ở Bắc Chấn Thương Nguyên, nhà họ Viên, Hạo Thiên thế gia, Âm Dương thế gia chính là ba thế lực lớn mạnh nhất vùng đất này, tổ thượng của ba gia tộc này có nguồn gốc lâu đời, từ xưa tới nay mặc dù không ít lần xung đột nhưng lại gây chiến sự vô cùng to lớn.
Trong đêm tối, một lão già mặc huyết bào bước vào đại điện của Âm Dương thế gia, đôi mắt u ám khiến người ta không dám nhìn thẳng.
“Không biết Huyết Tế đạo hữu đêm hôm tới đây là vì việc gì?”, gia chủ nhà họ Âm Dương Doãn Trọng nằm ngả người trên ghế nhìn lão già mặc huyết bào với vẻ mặt lãnh đạm.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!