“Đi đi! Chú ý an toàn”.
“Đã hiểu”, ông lão ra vẻ đồng ý, nói xong vác bao gai rời đi nhưng lại bị Diệp Thành dùng một tay kéo lại.
“Thánh chủ còn có việc gì không?”
“Ta vẫn chưa biết ông tên gì”, Diệp Thành ngoáy tai: “Tốc độ di chuyển kinh người thế này, chắc ông không phải hạng người vô danh”.
“Cứ gọi ta Lưu Năng là được”.
“Cái tên hay đấy”, Diệp Thành sờ cằm, sau đó còn quan sát ông lão từ đầu đến chân bằng ánh mắt thâm thuý.
“Ta cũng thấy vậy”, ông lão cười giảo hoạt một tiếng, sau đó xoay người biến mất cùng với bao gai trên lưng, thân pháp thực sự kinh người khiến Diệp Thành không khỏi kinh ngạc thốt lên.
“Làm việc thôi”, sau khi ông lão đi, Diệp Thành vươn vai rồi lại xoay cổ: “Đã lâu không bắt cóc, không biết có còn thành thục không”.
Nói rồi hắn quay người nhảy khỏi tảng đá, thoắt cái đã biến mất.
Bên này, Huyết Khung đã lên hư không, nhìn xuống đại quân phân điện thứ chín mình vừa tập hợp.
So với lúc trước, số lượng người của phân điện thứ chín đã giảm mạnh.
Tuy nhiên những người có thể đứng ở đây đều là những kẻ tàn nhẫn, tu vi thấp nhất cũng là cảnh giới Linh Hư tầng thứ tám, là lực lượng kiên trung tiêu chuẩn nhất.
“Lấy Hạo Thiên thế gia làm trung tâm, mở rộng ra tất cả các hướng tìm kiếm cho ta, phát hiện ra tung tích của chúng thì mau chóng bẩm báo”, Huyết Khung hạ lệnh, giọng nói vang vọng khắp đất trời.
Dứt lời, đại quân phân điện thứ chín bắt đầu hành động, thế trận không tầm thường.
“Đại thống lĩnh, phiền người của ngươi phối hợp hành động với chúng ta!”, Huyết Khung nhìn đại quân đang rời đi, ánh mắt hứng thú rơi vào một người trung niên mặc đồ đen bên cạnh.
“Chúng ta chỉ nghe mệnh lệnh, không nghe giải thích”, giọng điệu người trung niên áo đen đó vô cùng lãnh đạm, mái tóc đen bồng bềnh, bóng lưng như núi, khí chất trên người như thần kiếm sắc bén rút ra khỏi vỏ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!