“Ta không sao”, Diệp Thành gạt suy nghĩ qua một bên, hắn cố gắng kiểm soát luồng sức mạnh thần bí kia, dùng căn nguyên thánh thể để tiêu diệt nó sạch sẽ, sắc mặt tái nhợt của hắn dần lấy lại sắc hồng.
Thấy vậy, phía Hạo Thiên Huyền Chấn mới thở phào.
Đi thôi!
Diệp Thành khẽ lau đi dòng máu nơi khoé miệng, hắn là người đầu tiên bay về phía Tây Nguyên Quốc.
Tiếp sau đó, cả chặng đường đi Diệp Thành đều im lặng đến mức khiến người ta phải sợ, ánh mắt chốc chốc lại thâm trầm bất định.
Việc xảy ra đêm nay quá dị thường, hắn là bản thể mà cũng nghĩ không thông, những gì hắn có thể làm chỉ là chờ đợi, đợi tới khi thời khắc đến, lại lần nữa hoá ra đạo thân thì mọi việc đã xảy ra thế nào hắn mới có thể tường tận.
………..
Trong sơn mạch, trời đất như rung chuyển, đại quân đen kịt sát phạt đến, nếu nhìn kĩ thì đó chính là đại quân phân điện thứ tám của Thị Huyết Điện.
Thấy sơn mạch Hành Thiên nhuốm đỏ máu, điện chủ phân điện thứ tám phẫn nộ vì chín phần người nhuốm đỏ máu chính là người của phân điện thứ tám, quan trọng hơn cả đó là cả chặng đường di chuyển, đại quân của ông ta tổn thất nghiêm trọng, vả lại còn để Hạo Thiên thế gia chạy mất.
“Điện chủ, là thống lĩnh ba quân”, có người đưa thống lĩnh ba quân bị ghim trong hư thiên quay về.
“Có lẽ là bị một kiếm đâm chết”, một thống lĩnh trầm ngâm.
“Đúng là không ngờ Hạo Thiên thế gia lại mạnh như vậy”.
“Huyết Khung đâu? Tới chưa?”, điện chủ phân điện thứ tám hắng giọng.
“Vừa có tin báo về, còn…còn đang ở cổ thành Thiên Táng ạ”.
“Khốn khiếp”, điện chủ phân điện thứ tám gằn lên phẫn nộ, “tên Huyết Khung đó được lắm, phân điện thứu tám của ta vì chặn Hạo Thiên thế gia mà tổn thất nghiêm trọng, còn ngươi lại trốn chui lủi ở cổ thành Thiên Táng để xem kịch”.
“Điện chủ, vậy chúng ta…”
“Nhiệm vụ là của phân điện thứ chín, hắn không đuổi theo thì ta dựa vào cái gì mà phải ra mặt”, điện chủ phân điện thứ tám lạnh giọng, “truyền lệnh dọn dẹp chiến trường, quay về phân điện thứ tám”.
“Đây…”, tất cả thống lĩnh đều nhìn sang điện chủ phân điện thứ tám, “cứ rút về như vậy thì rất khó ăn nói với Thị Huyết Điện Chủ”.
“Tên Huyết Khung đó dám ngang nhiên tính kế với ta, ta còn sợ cái gì?”, điện chủ phân điện thứ tám hắng giọng, ông ta lập tức xoay người bước vào hư không.
………
Bên trong một rặng núi lớn của thế giới người phàm, Hạo Thiên thế gia dừng chân.
“Thời gian ba phút để hồi phục linh lực”, giọng Hạo Thiên Huyền Chấn vang vọng khắp Hạo Thiên thế gia.
“Thông tin của do thám báo về”, phía này, Hạo Thiên Huyền Hải bước tới, ông ta đưa ra một miếng ngọc giản.
Hạo Thiên Huyền Chấn nhận lấy khẽ bóp để lấy thông tin bên trong đó.
Ngay sau đó, ông ta chợt cau mày, “không đuổi theo kịp, không phải chứ?”
“Chín điện chủ của Thị Huyết Điện đấu đá lẫn nhau, chuyện phân điện thứ tám bằng mặt nhưng không bằng lòng cũng là chuyện thường tình”, Diệp Thành lên tiếng, “nhiệm vụ là của phân điện thứ chín, dù có không hoàn thành nhiệm vụ thì tội cũng là ở Huyết Khung, hiện giờ phân điện thứ tám phải chịu thiệt nên sẽ không dốc hết sức nữa”.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!