Thiên Thương Nguyệt đến rồi, cô ta bước trên tinh quang thần hà, trông giống như vị tiên nữa từ Cửu Trùng Thiên hạ phàm, bộ y phục trắng như tuyết càng tôn lên vẻ thanh khiết thoát tục.
Phía sau cô ta là Đại Sở Hoàng Yên, cô ta mang theo chiến ý, tay cầm Thái A Kiếm, điềm khác với Thiên Thương Nguyệt ở chỗ cô ta giống như nữ tướng quân chinh chiến trên xa trường, phong thái oai phong, thần thái tuyệt thế.
Cô ta cũng dẫn theo đại quân tới đây nhưng ánh mắt lại không hề nhìn xuống dưới mà nhìn vào một hướng trong hư không.
Nơi đó không gian đang méo đi, hư không đang nứt lìa, có sát khí nhiễu loạn, đó là Sát Thủ Thần Triều, họ không hiện thân vì lại bị Đại Sở Hoàng Tộc chặn đứng ở đó.
Rầm! Rầm! Đoàng!
Hư không đang rung lên, hồi lâu không dứt giống như thể bọn họ đang không chịu nổi áp lực, bất cứ lúc nào cũng có thể hứng chịu rủi ro.
Đất trời trong giây phút này trở nên u ám thấy rõ, mây đen kéo đến, sấm chớp giật liên hồi, uy lực kinh hoàng khiến trời đất rung chuyển, khiến người trong thiên hạ cũng phải quỳ phục.
“Đây…đây là đang muốn tiếp diễn cuộc đại chiến từ trước thời Vạn Cổ sao?”, tu sĩ tứ phương tái mét mặt, cơ thể run rẩy.
Không ai có thể ngờ tới đại địa trung Thông hôm nay lại kéo theo bao nhiêu sự tồn tại đáng sợ như vậy, bọn họ là những vị Vương cái thế, bọn họ là hậu duệ của những vị Hoàng, là tử địch cái thế của các thời đại ở Đại Sở, thế nhưng hiện giờ tất cả lại tề tựu về đây giống như thể đang muốn đánh với nhau trận quyết chiến.
Ta hiểu rồi!
Trong chốc lát, có người ngộ ra, ánh mắt nhìn vào Diệp Thành đang bị bao vây.
Mục tiêu của bọn họ chính là Thánh Chủ Thiên Đình!
Tất cả mọi người như tỉnh mộng. Thánh Chủ Thiên Đình với sức chiến đấu quá mạnh mẽ, nếu không có gì bất ngờ thì sẽ là vị Hoàng của thời đại này, những vị Vương kia cảm thấy mối uy hiếp lớn, sao bọn họ có thể để Diệp Thành yên, bọn họ sợ rồi cho nên phải giết đi một kẻ là mối hậu hoạ sau này như Diệp Thành.
Thế nhưng tất cả những người này cũng chẳng khác gì vị khách qua đường.
Vì vị Hoàng hậu duệ sau này cũng đã tới, rồi, phụ hoàng của bọn họ từng là vị Hoàng của vùng đất này, nhiệm vụ của bọn họ chính là gìn giữ và bảo vệ muôn dân trăm họ mà những vị Hoàng thời xưa bảo vệ, đồng thời hộ đạo cho vị Hoàng hậu thế.
Thiên địa trong lúc này như chìm vào yên ắng, tứ phương án binh bất động.
Hoặc có thể nói bọn họ đều đang kiềm hãm lẫn nhau nên phân thành hai trận doanh rõ ràng, các vị Vương muốn diệt Diệp Thành còn hậu duệ của các vị Hoàng thì lại muốn bảo vệ Diệp Thành, mặc dù bọn họ chưa khai chiến nhưng lại âm thầm đối kháng.
Rầm!
Hư không lại lần nữa bùng nổ!
Trong bầu hư không có ma sương cuộn trào, cuốn theo vùng đất khô cằn màu đỏ máu, trong lúc này còn có thể nhìn thấy huyết hải cuộn trào bên trong và thây xác chất thành núi cùng những vì sao tịch diệt.
Một bóng hình mơ hồ từ từ đi tới.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!