Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

 “Đúng thế!”, Liễu Như Yên thản nhiên đáp lại, lấy một miếng bánh ngọt trong đĩa ngọc cho cô bé.  

 

“Không… Không phải chứ, sinh… sinh khi nào vậy, với ai?”  

 

“Phụ hoàng tự đoán đi!”, Liễu Như Yên nhún vai, kéo Diệp Thành và Nhược Hi ra khỏi đại điện, để lại Liễu Thanh Tuyền còn đang ngơ ngác phía sau.  

 

“Bệ hạ, lần này công chúa trở về có vẻ đã thay đổi rất nhiều”, một thị vệ cười khẽ.  

 

“Vậy sao?”, Liễu Thanh Tuyền nhướng mày.  

 

“Trước kia công chúa rất lạnh lùng, bây giờ đã vui vẻ hơn nhiều”, thị vệ đó lại cười: “Có lẽ là vì tiên nhân kia”.  

 

…  

 

Trên đỉnh Ngọc Nữ Phong của Hằng Nhạc Tông.  

 

Trên đỉnh núi, Sở Huyên ngồi đó, hai tay ôm đầu gối, lặng lẽ nhìn Hằng Nhạc Tông phủ đầy sương mù.  

 

Gió nhẹ lướt qua làm lay động mái tóc bạc trắng của cô, cô giống như tiên nữ giáng trần, thánh thiện hoàn mỹ, ngồi trên đỉnh núi quả là một bức tranh tuyệt diệu, lúc này cô đang nhìn người qua người lại dưới chân núi mà thẫn thờ.  

 

Mặc dù đã trở về rất lâu nhưng cô vẫn có cảm giác đã qua một đời, Ngọc Nữ Phong vẫn là Ngọc Nữ Phong, chỉ thiếu một người.  

 

“Tỷ!”  

 

Làn gió nhẹ thổi tới, Sở Linh huyễn hoá ra, ngồi bên cạnh cô nhẹ giọng hỏi: “Tỷ đang nghĩ gì vậy?”  

 

“Không nghĩ gì cả”, Sở Huyên vuốt tóc, trong nụ cười có thêm vẻ năm tháng bể dâu.  

 

“Tỷ đang nghĩ tới Diệp Thành phải không?”, Sở Linh khoác tay Sở Huyên, tựa đầu vào vai cô: “Nam Sở đã thái bình, tất cả người của Nhân Hoàng đều đã đến Bắc Sở, sẽ có tin tức của hắn sớm thôi”.  

 

…  

 

Đây là một khu vườn đầy hoa, dù là mùa đông giá lạnh nhưng nơi đây vẫn hoa thơm chim hót, vạn vật sinh sôi nảy nở.  

 

Giữa những bông hoa rải rác, Nhược Hi bước đi, đuổi theo những cánh bướm như một tiểu tinh linh, thi thoảng sẽ cười khúc khích với giọng cười trẻ thơ, hồn nhiên, vô tư, vô lo vô nghĩ.  

 

Trên lầu các, Diệp Thành lẳng lặng ngồi trước gương đồng, ngẩn người nhìn mình trong gương.  

 

Phía sau hắn, Liễu Như Yên đang cầm một chiếc lược, lúc này cô đang chải mái tóc trắng rối bù cho hắn, cô chải rất cẩn thận, từng sợi từng sợi từ từ được chải mượt.  

 

“Ta sẽ dạy tất cả nữ tử của nước Nam Triệu khúc đàn đó, huynh sẽ khoẻ lại nhanh thôi”, Liễu Như Yên vừa chải tóc vừa khẽ nói, như nói với mình mà cũng như nói với Diệp Thành đang đờ người.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận