Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

“Tình cảm”.  

 

“Tình cảm?”  

 

“Đúng, Đầm Vô Vọng có thể sao chép ra bất cứ thứ gì từ ngoài tới, nhưng không thể sao chép tình cảm của ta. Nó sao chép ra một ta khác, vốn chỉ là một hình nộm không có tình cảm, đây là con át chủ bài để ta chuyển bại thành thắng”, Diệp Thành bình thản nói, nguy hiểm lúc đó trong miệng hắn lúc này lại đều đều, có lẽ hắn đã xem nhẹ chuyện sinh tử rồi.  

 

“Dù ngươi hơn hắn tình cảm thì đã sao?”, Thái Hư Cổ Long nhìn Diệp Thành.  

 

“Ta dùng tình cảm gọi những người trong hư ảo về hiện thực, những người có liên quan với ta, chỉ cần tồn tại trong ký ức của ta thì đều được gọi ra, trong số những người đó cũng có cả ngươi, tuy thực lực những người được gọi ra không bằng một phần vạn người thật, nhưng số lượng khổng lồ đủ để bù đắp cho sự thiếu hụt về sức chiến đấu, đủ để giúp ta chiếm thế thượng phong trong đòn quyết chiến cuối cùng”.  

 

Vẻ mặt Thái Hư Cổ Long thay đổi.  

 

Nói cách khác, khi Diệp Thành còn chưa nói xong, vẻ mặt hắn ta đã thay đổi, ánh mắt nhìn Diệp Thành đầy kinh ngạc và hãi hùng.  

 

Thấy Thái Hư Cổ Long như vậy, Diệp Thành vô cùng bất ngờ, từ khi quen biết đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn thấy Thái Hư Cổ Long có vẻ mặt này, hắn ta thuộc tộc chí tôn thời Thái Cổ mà lại kinh ngạc hãi hùng vì lời nói của hắn đến thế.  

 

“Ta nghĩ ta đã biết vì sao ngươi lại trở nên ngờ ngẫn rồi”, hồi lâu sau Thái Hư Cổ Long mới bình tĩnh lại từ sau cơn sốc.  

 

“Tại sao?”  

 

“Tình là hư ảo, người là thật, ngươi dùng tình cảm hoá thành người, liên kết bừa bãi giữa hư ảo và hiện thực, phạm phải cấm kỵ. Đó là một loại cực đạo đế thuật, thần thông nghịch thiên trong số những thần thông nghịch thiên”, giọng điệu Thái Hư Cổ Long rất trịnh trọng: “Lĩnh vực cấm kỵ đó dù Đại Đế cũng không dám liều lĩnh phạm phải, vả lại không phải ai cũng có thể điều khiển nó. Sở dĩ ngươi ngờ ngẫn là vì thần trí và ký ức của ngươi đan xen giữa hư ảo và thực tế, gặp phản phệ của cấm kỵ. Nhược điểm này sẽ dần lộ rõ theo thời gian, sơ suất một chút sẽ lạc vào luân hồi giữa hư ảo và hiện thực, trở thành cái xác không hồn thần trí không tỉnh táo”.  

 

 

 

“Thì ra là vậy”, Diệp Thành đột nhiên hiểu ra, trời xui đất khiến thế nào mình lại phạm phải cấm kỵ nghịch thiên đến vậy, nghe Thái Hư Cổ Long nói xong, người hắn nổi hết da gà.  

 

“Như vậy có thể giải thích vì sao ngươi có thể nghe thấy câu đó rồi”, Thái Hư Cổ Long ung dung giải thích tiếp: “Ngươi phạm phải cấm kỵ sẽ dẫn đến sự nhầm lẫn trong pháp tắc, sự nhầm lẫn này giống như một cái lỗ hổng, trong sự đan xen giữa hư ảo và hiện thực, lỗ hổng này sẽ tiết lộ thông tin không thể nói ra, thông tin đó có thể là một bí mật, cũng có thể là một lời tiên đoán”.  

 

“Vậy câu nói kia không phải là lời vô nghĩa à?”  

 

“Tám phần là lời tiên đoán”.  

 

“Vậy trong trí nhớ của ngươi có dị tượng Thiên Ma tiến đánh Thất Sát không?”, Diệp Thành không khỏi đưa mắt nhìn Thái Hư Cổ Long.  

 

“Không có”, Thái Hư Cổ Long nhẹ nhàng lắc đầu: “Đó chỉ là truyền thuyết cổ xưa, chưa có ai nhìn thấy thật sự, có lẽ chỉ người ở cấp bậc Đại Đế mới có thể suy ra một chút”.  

 

“Trong trí nhớ của ngươi cũng không có, vậy Thiên Ma Thất Sát này chắc chắn có lai lịch không vừa”, Diệp Thành trầm ngâm.  

 

“Bây giờ ngươi

 

Nhấn Mở Bình Luận