“Đó là một loại thần thuật nghịch thiên”, Thái Hư Cổ Long nhàn nhạt nói: “Như ngươi đã nói, nó liên quan đến lĩnh vực thời không, khi đã nhắm trúng mục tiêu thì có thể di chuyển thời không, chém được đầu kẻ địch trong chớp mắt, thuật này không phải thuật mà Hư Không Huyễn Diệt của ngươi có thể so sánh. Một cái là bí thuật không gian, một cái là bí thuật thời không, hiển nhiên không cùng đẳng cấp”.
“Ta đã được chứng kiến sự đáng sợ của nó”, ánh sáng trong mắt Diệp Thành trở nên bất định, lúc sáng lúc tối.
“Kể ra thì Phi Lôi Thần Quyết và Tiên Luân Thiên Chiếu của ngươi cũng có điểm tương đồng”, giọng Thái Hư Cổ Long vẫn rất hư ảo: “Hai loại thần thông nghịch thiên đều liên quan đến thời không. Tiên Luân Thiên Chiếu của ngươi là sức mạnh không gian và sức mạnh thời gian hoà quyện vào nhau tạo thành, đan xen với sức mạnh bí ẩn giữa sức mạnh thời không và sức mạnh bán thời không, hiển thị dưới hình dạng ngọn lửa, khi kẻ địch trúng chiêu, cơ thể sẽ bị hoà tan vào trong thời gian và không gian. Còn Phi Lôi Thần Quyết là mượn sức mạnh của không gian và sức mạnh của thời gian hoà quyện, đan xen với sức mạnh bí ẩn giữa sức mạnh thời không và sức mạnh bán thời không, có thể làm sai lệch vị trí trước sau của không gian và thời gian”.
“Thuật này có sơ hở gì không?”, Diệp Thành khiêm tốn học hỏi từ Thái Hư Cổ Long.
“Sơ hở à! Đúng là ta đã từng nghe về một khuyết điểm của nó”, Thái Hư Cổ Long sờ cằm: “Giống như Thiên Chiếu của ngươi, Phi Lôi Thần Quyết cũng có giới hạn về khoảng cách, muốn một đòn tuyệt sát thì ba trăm trượng là cực hạn, ngoài ba trăm trượng thì không còn uy lực nữa”.
“Có khuyết điểm là tốt rồi”, Diệp Thành hít sâu một hơi.
“Ta lấy Thánh tử Thần Triều làm ví dụ thôi, chứ không phải ai cũng có giới hạn khoảng cách là ba trăm trượng đâu”, Thái Hư Cổ Long lại bổ sung: “Nếu người thi triển Phi Lôi Thần Quyết với người có tu vi Đại Thánh hoặc Chuẩn Đế thì giới hạn khoảng cách sẽ khác, gặp phải người như vậy, đầu ngươi rơi xuống thế nào cũng không biết được. Tịch Diệt Thần Thể là huyết mạch khiến người ta đau đầu nhất ở Chư Thiên Vạn Vực, xuất quỷ nhập thần, mà Tịch Diệt Thần Thể biết sử dụng Phi Lôi Thần Quyết lại càng khiến người ta nhức đầu hơn, thông thường gặp phải huyết mạch này thì cách làm trước giờ của những thế lực lớn ở Chư Thiên Vạn Vực là bóp chết ngay từ trong nôi”.
“Ba trăm trượng, khoảng cách này cũng không phân cao thấp với khoảng cách mà Thiên Chiếu của ta có thể đạt tới, không biết Phi Lôi Thần của ông ta nhanh hay Thiên Chiếu của ta nhanh hơn”, Diệp Thành nói nhỏ.
“Điều này thì khó nói, hai thần thuật đều thuộc lĩnh vực thời không, hai người đều có thể bị đối phương giết trong một giây”.
“Đúng là kẻ thù vô song”, trong mắt Diệp Thành loé lên ánh sáng bất định, hắn lại càng dè chừng Thánh tử của Sát Thủ Thần Triều này hơn.
“Ông ta tuyên chiến với ngươi rồi à?”, Thái Hư Cổ Long liếc Diệp Thành.
“Ngày Cửu Dương, ở Đông Lăng Cổ Uyên”.
“Mang theo Lục Đạo Tiên Luân Nhãn của ngươi”, Thái Hư Cổ Long khoan thai nhấp một ngụm rượu: “Phi Lôi Thần Quyết cực kỳ bá đạo, muốn chống lại nó, ngươi cần bí thuật cùng đẳng cấp, cũng chính là Thiên Chiếu của ngươi”.
“Ta hiểu”, Diệp Thành nhẹ gật đầu.
“Sau khi ngươi đi, ta lại nghiên cứu về đạo thân Tinh Thần của ngươi”, Thái Hư Cổ Long lại lên tiếng: “Có thể chắc chắn một điều là ý thức của hắn đã bị kéo vào một ý cảnh kỳ lạ, hơn nữa khả năng cao là đã mất phương hướng trong đó, khả năng tự tỉnh lại gần như bằng không”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!