Diệp Thành trầm ngâm, hắn nhìn Hạo Thiên Thanh Vũ trên chiến đài.
Mặc dù cách rất xa nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấu công pháp từ Hạo Thiên Thanh Vũ, bên trong cơ thể hắn có huyết mạch đặc biệt, không phải thực sự thuần tuý, còn Mộ Vân Thiếu của nhà họ Mộ Vân cũng có huyết mạch đặc biệt, cả hai người huyết mạch ngang ngửa nhau, đến tu vi cũng không hơn kém là bao.
Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, cả hai bắt đầu di chuyển.
Đúng như những người quan sát nói, trận đại chiến này có lẽ là trận đại chiến đáng ngạc nhiên nhất.
Cả hai người với khả năng chiến đấu một chín một mười, đấu rất máu lửa, người nào người nấy đều có bí pháp của gia tộc và các thần thông phong phú, thần hoa rực rỡ bao trùm cả chiến đài, choán mắt người nhìn.
Trong lúc này còn có thể nghe thấy tiếng kêu của diều hâu và tiếng gằn của mãnh hổ.
Đợi tới khi mây và khói tản đi mới thấy dị tượng của hai người, dị tượng của Mộ Vân Thiếu là một con mãnh hổ, dị tượng của Hạo Thiên Thanh Vũ là một con diều hâu, trông thì có vẻ như là hai người đang đại chiến nhưng thực chất chính là trận quyết đấu về đạo.
Trận chiến này kéo dài một canh giờ, mãi tới đòn cuối cùng, cả hai bị đánh bay ra hai bên, một người lảo đảo, một người loạng choạng chiến đấu bằng chút linh lực cuối cùng, đến cả chân nguyên hộ thể cũng không còn lấy chút nào.
Hoà nhau!
Mộ Vân Thiếu cười mỏi mệt.
Đồng ý!
Hạo Thiên Thanh Vũ cũng bất lực mỉm cười.
Cả hai người rất xởi lởi, cùng đỡ nhau xuống chiến đài. Thân là đệ tử của Hạo Thiên thế gia và Mộ Vân Thế Gia, bọn họ đương nhiên biết sẽ không thể đánh bại đối phương, kết cục hoà như vậy khiến cả hai gia tộc đều không bị mất mặt.
Haiz!
Hạo Thiên thế gia còn đỡ, trưởng lão của nhà Mộ Vân lẩm bẩm thở dài.
So với những trưởng lão này thì Mộ Vân Ngạo lại thong dong hơn nhiều, thế nhưng trong lòng ông ta cũng vẫn không thoải mái.
Vì Diệp Thành mà thế hệ Thanh Tự của nhà Mộ vân đã bại dưới tay Hạo Thiên thế gia, thế hệ Huyền Tự này mặc dù đấu hoà nhưng nói tóm lại vẫn là bại.
Vài trận chiến tiếp theo cũng vô cùng nảy lửa. Các đệ tử của lớp Huyền Tự anh dũng vô song, đều là những thanh niên ưu tú, không ai chịu nhường ai.
“Tiểu Linh Oa, Vu Phong lên chiến đài”, sau tiếng hô của Đạo Huyền Chân Nhân, vẻ mặt của những người xem trận chiến đều thay đổi một cách kì quái.
Hai bên quyết chiến nhưng sao lại có gì đó không được hài hoà.
Tiểu Linh Oa chỉ to bằng nắm tay, trông núng nính giống như đứa trẻ nhỏ xíu.