Đặc biệt là người của Hằng Nhạc Tông, cho tới bây giờ vẫn nhớ như in cảnh tượng hơn một trăm người chỉ mặc cái quần lót hoa trên người, cảnh tượng đó thật là kinh hoàng.
Bị người ta nhìn như vậy, Diệp Thành vô thức ho hắng, hắn cúi đầu, làm gì có ai không có chút nông nổi của tuổi trẻ, học chút chiêu chơi xấu biết đâu dùng được lúc cần.
Ta bảo ngươi mắng ta! Ta bảo ngươi mắng ta!
Trên chiến đài, phía Cung Tiểu Thiên Nhi đánh rất hăng, hô hào vang vọng khắp sàn đấu.
Lại nhìn sang phía Đạo Chích, tên nào cũng nằm dài ra đất.
Bịch! Bịch! Bịch!
Sau ba âm thanh này vang lên, Đạo Chích, Âu Dương Tiếu và Tư Đồ Khang bị ném ra khỏi chiến đài.
Phật!
Cho tới lúc này, phía ctnn mới hấ đầu vuốt tóc, động tác đồng nhất, đến cả câu nói cũng giống hết nhau: “Không thể phủ nhận hoả khí của chúng ta hôm nay có hơi lớn”.
Nghe vậy, tất cả mọi người đều tặc lưỡi chép miệng.
Mẹ kiếp, hoả khí hơi lớn sao? Người ta bị các ngươi đánh đến mức thân nương còn không nhận ra nổi nữa rồi đấy.
Mẹ kiếp. Cha mẹ vĩ đại thế nào mới sinh ra được đứa con thế này, sư phụ giỏi giang thế nào mới dạy ra được đồ đệ xuất chúng thế này, đây đúng là “kì tài cái thế” ngàn năm khó gặp.
“Cảnh tượng này khiến ta bất giác muốn nói đôi lời. Đầu tiên, con xin cảm ơn sư phụ của con, cảm ơn gia gia, cảm ơn…”
“Cút”, Cung Tiểu Thiên Nhi còn chưa nói xong thì đã bị tiếng mắng xối xả xung quanh chặn họng, đây có thể coi là âm thanh chấn động thiên địa, suýt thì khiến hắn ta sợ phát khóc.
“Mời những người còn lại lên đài rút thăm!”
Khi giọng nói hư ảo của Đạo Huyền Chân Nhân vang lên, nhóm Tịch Nhan và Hổ Oa lại lên đài nhưng chỉ có mười sáu người.
Ba mươi sáu người đấu cặp, lẽ ra phải là mười tám người nhưng vì trường hợp của Triệu Tử Vân và Nam Cung Tử Nguyệt đặc biệt, mà Hạo Thiên Thanh Vũ và Mộ Vân Thiếu hoà nhau nên chỉ còn lại mười sáu người.
Giống như lần đầu, sau khi danh sách đối đầu được công bố, vẻ mặt rất nhiều người đều trở nên ủ rũ, buồn bã, đặc biệt là những đệ tử phải đấu với Tịch Nhan và Hổ Oa.
“Tiêu Kiếm, Hổ Oa lên đài”.
“Con nhận thua”, lời Đạo Huyền vừa dứt, một đệ tử mặc áo trắng bất lực giơ tay, vì thế Hổ Oa còn chưa lên đài đã trở thành đệ tử đầu tiên lọt vào vòng bán kết.
“Con… Con cũng nhận thua”, Đạo Huyền còn chưa gọi tên, một giọng nói sợ sệt đã vang lên, đó là đệ tử của Thanh Vân Tông.
Vận may thế nào lại để cho hắn ta đấu với Tịch Nhan đệ tử chân truyền số một Hằng Nhạc, dù không cùng tông môn nhưng hắn ta cũng biết được độ đáng sợ của Tịch Nhan, ngay cả khi sức chiến đấu ở mức đỉnh phong thì hắn ta cũng khó có thể sống sót qua ba chiêu trong tay Tịch Nhan.
Vì thế, Tịch Nhan cũng không đấu đã thắng, trở thành người thứ hai sau Hổ Oa lọt vào vòng bán kết.
Ruỳnh!