Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

“Các phương diện”, Thái Hư Cổ Long lãnh đạm lên tiếng, “thần thể tịch diệt và Hoang Cổ Thánh Thể là thiên địch từ thời hoang cổ, thần thể tịch diệt trảm diệt Hoang Cổ Thánh Thể và đạt được vinh hoa chí cao, ta có thể dám chắc với ngươi Thần Vương của tộc Tịch Diệt từng tuyệt sát Đại Thành Thánh Thể với sức mạnh ngang bằng với Đại Đế”.  

 

“Thật không vậy?”, Diệp Thành ngỡ ngàng, “có thể sánh ngang với Đại Đế mà còn bị tuyệt sát, Thần Vương của tộc Tịch Diệt kia còn có thể tuyệt sát Đại Đế sao?”  

 

“Mặc dù Đại Thành Thánh Thể có khả năng chiến đấu ngang hàng với Đại Đế nhưng tuyệt sát Đại Thành Thánh Thể và tuyệt sát Đại Đế là hai khái niệm khác nhau”, Thái Hư Cổ Long chậm rãi giải thích, “ta từng nói thiên đạo tuần hoàn, một vật giáng một vật giống như mối quan hệ giữa đại thành hỗn độn thể, đại thành thánh thể và đại đế vậy, đại đế là sự tồn tại chí cao, ngoại trừ Hoang Cổ Thánh Thể đại thành ra nếu không thì không có ai có thể trảm diệt bọn họ”.  

 

“Thế giới này thật kì diệu”, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu.  

 

“Ta phát hiện ra một sự việc rất thú vị, ngươi có muốn nghe không?”  

 

“Cứ nói đi, đừng thừa lời thế”.  

 

“Thánh Tử của Sát Thủ Thần Triều và Thần Vương Thần Huyền Phong của Sát Thủ Thần Triều hình như là cùng một người”, Thái Hư Cổ Long xoa cằm.  

 

“Ngươi nói chơi sao, nhưng lại không vui tí nào cả”, Diệp Thành vẫn nhìn Thái Hư Cổ Long với vẻ mặt hết sức đặc sắc.  

 

“Ta từng gặp Thánh Tử của Sát Thủ Thần Triều, cũng vài lần gặp Thần Vương Thần Huyền Phong của Sát Thủ Thần Triều”, Thái Hư Cổ Long nói, “bọn họ có huyết mạch giống nhau, đạo tắc giống nhau, đây chưa phải là điểm quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là bọn họ có một linh hồn lạc ấn bản mệnh giống nhau”.  

 

“Có lạc ấn linh hồn bản mệnh giống nhau? Ngươi chắc chứ?”, Diệp Thành nhìn Thái Hư Cổ Long với vẻ mặt khó tin.  

 

“Đừng chất vất khả năng quan sát của tộc Thái Hư Cổ Long ta”.  

 

“Nói vậy thì người đang khiêu khích ta chính là Thần Vương Thần Huyền Phong rồi”, Diệp Thành cau mày, “với thân phận, đẳng cấp và tu vi của ông ta mà phải hạ mình ra chiến thư với ta?”  

 

“Đợi đã”, Diệp Thành nhơ nhớ ra gì đó, “ta cũng từng gặp Thần Huyền Phong, ta cũng từng gặp Thánh Tử của Sát Thủ Thần Triều, tính cách của bọn họ căn bải trái ngược”.  

 

“Cho nên ta chưa khẳng định chắc chắn đó là một người”, Thái Hư Cổ Long nói, “có lạc ấn linh hồn bản mệnh giống nhau nhưng tính cách khác xa nhau, thông thường hai người như vậy chỉ có một khả năng”.  

 

“Ta hiểu rồi”, mắt Diệp Thành chợt loé sáng.  

 

“Hiểu gì?”, Thái Hư Cổ Long nhìn Diệp Thành hứng thú.  

 

“Thánh Tử của Sát Thủ Thần Triều là đạo thân của Thần Huyền Phong”.  

 

 

 

Vừa nói, hai người vừa bước ra khỏi truyền tống trận.  

 

Tự cầu phúc cho mình đi!  

 

Thái Hư Cổ Long khẽ nói, bước ra khỏi Địa Cung rồi thoáng cái biến mất.  

 

Câu này ngươi nên nói với người kia chứ!  

 

Diệp Thành chế nhạo, nếu thật sự là Thần Vương Thần Huyền Phong thì đương nhiên hắn không có khả năng giành chiến thắng, nhưng nếu chỉ là đạo thân của Thần Huyền Phong thì hắn không sợ, cho dù đạo thân có mượn sức chiến đấu của bản thể, cho dù Tịch Diệt Thần Thể trời sinh có thể khắc chế Hoang Cổ Thánh Thể thì đạo thân vẫn chỉ là đạo thân.  

 

Lòng thầm nghĩ như vậy, hắn đã bước ra khỏi Địa Cung, một bước đi thẳng tới đỉnh Ngọc Nữ Phong.  

 

Woa!  

 

Thấy Diệp Thành bay từ trên trời xuống, Nhược Hi ngẩng đầu lên, đôi mắt to trong veo đầy vẻ mới lạ.  

 

“Thánh chủ Thiên Đình có khác, ngay cả tư thế đáp xuống cũng phóng khoáng”, cách đó không xa truyền đến tiếng nói, giọng điệu trêu chọc, sau đó hắn nhìn theo hướng phát ra âm thanh, đó chẳng phải Thượng Quan Ngọc Nhi sao?  

 

“Lại đến ăn chực à!”, Diệp Thành bước tới, bế Nhược Hi vào lòng.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận