Kẻ mặc y phục tím liên tục bị thương, máu me nhơ nhuốc, bị Tử Huyên và Thái Hư Cổ Long đánh cho tới mức thê thảm.
Nữ tử tóc bạc cũng không khá hơn là bao, cho dù cô ta biết nhiều thần thông nhưng cũng khó có thể địch lại được đòn công phá của hai người phía Diệp Thành và Hồng Trần.
Trước đó cô ta liên tiếp dùng tới hai loại thần thông cấm kị nên thần hà xung quanh cơ thể đã nhạt đi nhiều.
Vả lại lần này người mà cô ta phải đối đầu là Hồng Trần và Diệp Thành. Với sức chiến đấu của Hồng Trần thì rõ ràng hơn cả Thần Huyền Phong, chỉ với sức một mình ông ta đã ngang hàng với nữ tử tóc bạc rồi, huống hồ còn có sự trợ chiến từ Diệp Thành..
Huyết tiếp hạn giới!
Diệp Thành trảm ra một biển tinh hà sau đó nhìn sang Hồng Trần ở bên với ánh mắt kinh ngạc.
Lần trước gặp ông ta ở Vân Nhược Cốc, lúc đó Hồng Trần ở trạng thái huyết tiếp hạn giới, qua bao lâu rồi mà ông ta vẫn ở trạng thái này được, điều này khiến Diệp Thành không khỏi bất ngờ.
Nên biết rằng huyết tiếp hạn giới là trạng thái không chết cũng không bị thương, nó chỉ xuất hiện trong thời gian giới hạn vả lại chỉ có thể mở ra một lần, chưa chắc đã có thể mở ra lần thứ hai.
“Lẽ nào ông ta có thể mở ra huyết tiếp hạn giới bất cứ lúc nào?”, trong lòng Diệp Thành chợt dấy lên thắc mắc.
Trạng thái huyết tiếp hạn giới là sự bá đạo thế nào? Hắn rõ hơn ai hết.
Trước kia chính vì có trạng thái này nên hắn mới có thể dùng sức một mình mà địch lại cả hàng chục triệu tu sĩ, nếu như Hồng Trần có thể mở ra trạng thái này bất cứ lúc nào thì Đại Sở này còn ai có thể so với ông ta nữa?
Ngoài huyết tiếp hạn giới, Diệp Thành còn thấy vẻ mặt của Hồng Trần hết sức dị thường, đôi mắt vô hồn đó giống như Thần Huyền Phong vậy.
Nữ tử tóc bạc ở phía đối diện cũng đờ đẫn y hệt khiến Diệp Thành thắc mắc rốt cục cả ba người này đang rơi vào trạng thái thế nào, trần trí không bình thường sao? Không thấy bọn họ nói gì nhưng người nào người nấy đều rất khác lạ.
Điều khiến Diệp Thành cảm thấy khó hiểu nhất đó là mối quan hệ giữa Hồng Trần và nữ tử tóc bạc kia, rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên hai người gặp nhau nhưng người nào người nấy đều tỏ rõ sự kiêng dè với đối phương.
Suy nghĩ của Diệp Thành trở nên lộn xộn vì sự xuất hiện của Hồng Trần, vì Thần Huyền Phong giúp hắn đỡ một kiếm, tất cả khiến đầu óc hắn mơ hồ, càng nghĩ càng khó hiểu.
Đùng! Đoàng!
Khi trận chiến đang diễn ra ác liệt thì phương xa vang lên tiếng nổ ầm ĩ, chấn động cả đất trời.
Nhìn từ xa, đó là từng đạo thần hồng lộng lẫy, từng bóng người vụt qua bầu trời với tốc độ rất nhanh.
Cao thủ của Thiên Đình đã tới, đội hình rất khủng bố có tới hàng nghìn người, ai cũng là cảnh giới Chuẩn Thiên, ai cũng có khí thế nuốt chửng bầu trời.
Chết tiệt!
Cảm nhận được đông đảo cao thủ đang cấp tốc tới gần, người áo tím trở nên càng dữ tợn hơn.
Đi!
Hắn ta quát lên, như thể đang nói với nữ tử tóc trắng.
Dứt lời, hắn ta nhận một kiếm kinh thế của Thái Hư Cổ Long, sau đó một bước chạy cả trăm trượng, muốn chạy đi trước khi cao thủ của Thiên Đình tới, tránh huỷ diệt vùng biển này.
Dịch Thiên Hoán Địa!