Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 “Đa tạ”, Hồng Trần Tuyết nhìn ngây người, câu nói bất chợt của bà chợt khiến Diệp Thành không khỏi nở nụ cười.  

 

“Cảm ơn ta điều gì?”  

 

“Cảm ơn ngươi đã đưa sư tôn về”, Hồng Trần Tuyết cười khẽ.  

 

“Chỉ là trùng hợp thôi mà”, Diệp Thành hít sâu một hơi: “Nếu thể tử của ông ấy không khổ sở chờ đợi thì chúng ta sẽ không đưa ông ấy về”.  

 

“Dù không có sư nương chờ sư tôn thì chẳng phải còn có ta sao? Ta cũng đang chờ sư tôn, ngươi không nhẫn tâm với Sở Linh Ngọc, vậy nhẫn tâm được với Hồng Trần Tuyết ta à?”  

 

“Người thì có thể bỏ qua”, Diệp Thành ho khan.  

 

“Ngươi nói vậy là sao hả!”, Hồng Trần Tuyết tức giận lườm Diệp Thành.  

 

“Nói chuyện chính đi”, vẻ đùa giỡn trên mặt Diệp Thành lập tức không còn, hắn hỏi: “Chuyện phía Bắc Sở tiến hành thế nào rồi ạ?”  

 

“Đúng như ngươi nghĩ”, Hồng Trần Tuyết nhẹ giọng đáp: “Ngoài mặt thì Thiên Đình đã thống nhất Đại Sở, nhưng vẫn có một số thế lực thầm chống đối, đã gây rối không chỉ một lần, trong đó còn có bóng dáng của các vương như Phệ Hồn Vương. Muốn Đại Sở hoàn toàn bình định thì phải dẹp yên các vị vương đã”.  

 

“Nói thì dễ!”, Diệp Thành lắc đầu bất lực: “Đến hoàng đế Đại Sở còn không tìm được tung tích của họ thì nói gì là chúng ta”.  

 

“Thái Cổ Tinh Thiên đang từng bước bao phủ toàn bộ Đại Sở, hy vọng có thể nhìn thấy tung tích của họ”.  

 

“Hy vọng vậy”, Diệp Thành khẽ nói rồi xoay người rời đi.  

 

Khi hắn xuất hiện lần nữa thì đã ở trong một toà Địa Cung rộng lớn.  

 

Chung quanh Địa Cung đầy những phù văn rườm rà, ẩn chứa rất nhiều pháp trận đáng sợ, tất cả đều bất phàm, dù hắn là Thánh chủ Thiên Đình nhưng chỉ lơ là một chút cũng sẽ bị kéo vào.  

 

Trong Địa Cung có hai người đang đứng, một là Thái Hư Cổ Long, một là Tử Huyên.  

 

Hai người đứng trước một tế đàn, trên tế đàn có dây xích phù văn đan xen, trói người áo tím đưa về lại.  

 

“Nhìn ra được gì chưa?”, Diệp Thành nhìn người áo tím đang ngủ say, hỏi Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên.  

 

“Rất kỳ lạ”, Thái Hư Cổ Long trầm tư: “Không nhìn ra được là huyết mạch gì, cũng không nhìn ra lai lịch, chỉ biết trong người hắn ta ẩn chứa một sức mạnh khiến người ta ghét nhưng lại rất đáng sợ”.  

 

“Có thể khẳng định hắn ta không phải người của Đại Sở”, Tử Huyên cũng lên tiếng: “Nhưng đến từ đâu thì ta không biết”.  

 

“Hai người chưa thử sưu hồn hắn ta à?”  

 

“Thử rồi”, Thái Hư Cổ Long đáp, nhưng lại lắc đầu bất lực: “Trên linh hồn của hắn ta có một phong ấn đáng sợ, nếu tuỳ tiện sưu hồn thì chắc chắn sẽ động đến cấm chế, linh hồn của hắn ta sẽ huỷ diệt ngay lập tức”.  

 

“Hay là để Tịch Nhan thử xem sao?”, Diệp Thành thử hỏi Thái Hư Cổ Long: “Vạn Hoa Đồng của cô bé rất thích hợp để sưu hồn”.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận