“Thần nữ”, vài trăm bóng hình cũng bay lên hư thiên, người nào người nấy tóc bạc phơ, khí tức lâu đời, bọn họ đều là người của Thiên Huyền Môn, người nào người nấy đều có cảnh giới Chuẩn Đế thực thụ.
“Đụng tới Cực Đạo Đế Binh có lẽ có thể đánh tan Giả Tiên Thiên Đế Trận này”, vài trăm tu sĩ Chuẩn Đế lần lượt nhìn Đông Hoàng Thái Tâm.
“Không được”, Đông Hoàng Thái Tâm lập tức gạt đi, “Hiên Viên Kiếm, Phượng Hoàng Cầm, Tiên Vương Tháp, Côn Luân Kính, Khai Thiên Phủ đều là trận cước của chư thiên luân hòi, chư thiên luân hồi cần chúng để duy trì, một khi đụng tới thì cả Đại Sở sẽ tan tành trước mặt Thiên Ma Vực, lúc đó đừng nói là Đại Sở mà cả Chư Thiên Vạn Vực cũng sẽ bị tấn công, thời đại này không có Đại Đế trấn giữ, chúng ta chắc chắn sẽ bại”.
“Không dùng tới đế khí, chúng ta lấy gì để trụ?”
“Không, chúng ta còn cơ hội”, Đông Hoàng Thái Tâm hít vào một hơi thật sâu, “Thiên Đình mà Diệp Thành thống lĩnh chưa hẳn không có sức chiến đấu”.
“Bọn họ?”, rất nhiều người cau mày, “cả Đại Sở, đến cả cảnh giới Thiên còn không có, làm thế nào để ngăn lại đại quân của Thiên Ma đang sát phạt tới?”
“Cho nên Thiên Huyền Môn bị phong cấm, đó cũng là giá trị của sự tồn tại”, Đông Hoàng Thái Tâm chắp hai tay lại nhau, ánh mắt kiên định, “kẻ mặc y phục tím xuất hiện ở Nam Sở và kẻ mặc y phục đen xuất hiện ở Bắc Sở đều là người của Thiên Ma Vực, bọn chúng có tu vi Chuẩn Đế, chư thiên luân hồi có thể khiến tu vi của chúng bị giáng xuống Chuẩn Thiên, cũng có thể trấn áp tu vi của đại quân thiên ma, cho nên Thiên Đình ở Đại Sở chưa chắc sẽ thua”.
“Thay vì tin bọn họ chi bằng chúng ta dùng tới đế khí liều mạng một phen”, vài trăm tu sĩ lần lượt lên tiếng.
“Hoang đường”, Đông Hoàng Thái Tâm gằn giọng, “không dùng đến đế khí thì chúng ta cũng chỉ phải đối đầu với đại quân Thiên Ma, nhưng đụng tới đế khí thì cái mà chúng ta phải đối mặt là Thiên Ma Vực, các ngươi không phân định được sao?”
“Nhưng”.
“Không nhưng gì cả”, Đông Hoàng Thái Tâm hắng giọng, giọng điệu thay đổi rõ rệt, phần trán có phù văn cổ xưa xuất hiện, “trận chiến này cho dù Thiên Huyền Môn phải trả cái giá thế nào cũng phải hỗ trợ Thiên Đình của Đại Sở vô điều kiện, bọn họ thắng thì Đại Sở thắng, bảo vệ vùng đất này chính là bảo vệ Chư Thiên Vạn Vực”.
Bùm! Đùng! Đoàng!
Cả Đại Sở bị bao phủ bởi mây mù hỗn độn, âm thanh ầm ầm chấn động, bao phủ cả vùng đất rộng lớn này.
Dưới bầu trời, mọi người đều ngửa đầu lên nhìn.
Vẻ mặt ai cũng sợ hãi, mây mù hỗn loạn bao phủ cả bầu trời, thế giới tối đen như địa ngục khiến mọi người run lên, không tìm được cảm giác an toàn.
Vút!
Diệp Thành bay vút vào Địa Cung của Hằng Nhạc Tông như một đạo thần quang, bước vào truyền tống trận đến trụ sở chính của Thiên Đình.
Vút! Vút! Vút!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!