“Dễ thôi, dễ thôi”, Thiên Ma Quân cười tôi độc, ông ta vặn cái cổ cứng ngắc, chỉ thấy một con mắt dọc xuất hiện, trên đồng tử còn có một đạo ấn kí hình trăng tròn cổ xưa, ấn kí chợt xoay chuyển, xung quanh con mắt hình thành nên một vòng xoáy giống với thiên đạo kết nối với hố đen không gian, có thể thôn tính vật ở bên ngoài, có thể đưa bản thân mình vào trong hố đen không gian.
Trong chốc lát, Thiên Ma Quân biến mất.
Phụt!
Trong hố đen không gian, Diệp Thành phun ra ngụm máu.
Vì cách rất xa nên cũng xuất hiện sai lệch, vả lại khả năng cảm nhận của Đại Ma Quân quá mạnh, ông ta vừa tới thì Diệp Thành đã bị ép ra ngoài sau đó gặp phải sức mạnh chấn động.
Ừm?
Diệp Thành còn chưa lau đi vệt máu nơi khoé miệng thì đã bị dịch chuyển ra ngoài.
Hắn vừa đi, vị trí trước đó nơi hắn đứng bị một đạo đại ấn rợp trời quét qua mang theo ma lực đâm xuyên mạnh mẽ.
Đúng là đã đánh giá thấp ông rồi!
Trong bóng tối, một giọng nói lạnh lùng u tịch vang lên mang theo ngữ khí giễu cợt.
Giây phút sau đó, một bóng hình vững chãi bước ra, thân mang chiến giáp màu đen, mái tóc màu đỏ máu tung bay, xung quanh cơ thể có ma khí màu đen và sấm sét màu đen bao quanh, khí huyết dồi dào như biển cả, đôi mắt sâu thẳm như muốn thôn tính cả đất trời, bên trong đôi mắt đó còn có cả núi thây biển máu, cảnh tượng những vì sao tịch diệt xuất hiện, trông ông ta giống như Ma Thần cái thế.
“Có thể vào cả hố đen không gian?”, Diệp Thành khựng lại, hắn nắm chặt lấy thần đao huyết linh, thần thức tản ra, một người có thể vào đây thì rất dễ sẽ có người thứ hai vào được đây, hắn phải cảnh giác hơn nữa.
Mọi thứ đều vượt ra khỏi tính toán của hắn, hắn cũng không ngờ lại xảy ra biến cố này.
Thế nhưng khi hắn trông thấy dung mạo của Thiên Ma Quân thì đôi mắt hắn lại nheo lại: “Là ông?”
Ồ?
Thiên Ma Quân nhướng mày nhìn Diệp Thành với vẻ mặt đầy hứng thú: “Nghe ngươi nói cũng thú vị đấy, ngươi từng gặp ta sao?”
Diệp Thành không đáp lời nhưng lại quan sát tỉ mỉ.
Diệp Thành quả thực chưa từng gặp Thiên Ma Quân nhưng hắn lại từng thấy một Ma Thần cái thế trông giống hệt với Thiên Ma Quân.
Cảnh tượng dị thường đó vẫn còn hiện lên rõ như in trong tâm trí Diệp Thành, Ma Thần cái thế đó khiến Đông Hoàng Thái Tâm bị thương, Đông Hoàng Thái Tâm được Chiến Thần Bát Hoang cứu, ma thần cái thế đó lại bị Chiến Thần Bát Hoang tịch diệt.
Sao Diệp Thành có thể không biết đến ý cảnh dị thường đó, đó không phải là một ý cảnh mà là một phần của tương lai.
Diệp Thành chính là Chiến Thần Bát Hoang trong tương lai.
Thiên Ma Quân chính là Ma Thần cái thế trong tương lai.
Nếu như quỹ đạo lịch sử không thay đổi thì bọn họ sẽ chiến đấu một trận nữa trong tương lai, kết quả cuối cùng chính là Diệp Thành trảm diệt được Thiên Ma Quân của tương lai, cũng chính là Chiến Thần Bát Hoang trảm diệt Ma Thần cái thế.
Trong không gian như có một bàn tay khổng lồ đang vươn ra khiến kẻ địch cách xa nhau chợt gặp mặt trước dự kiến.
“Xem ra đáp án mà ta cần thì phải tự mình đi tìm thôi”, thấy Diệp Thành trầm ngâm, Thiên Ma Quân cười u ám, ông ta giơ tay tóm về phía Diệp Thành, các ngón tay còn có ma văn màu đen xuất hiện.
Diệp Thành bị lôi về hiện thực, vẻ mặt hắn lạnh lùng, hắn dùng thái độ cường hãn để đáp lại đòn tấn công từ Thiên Ma Quân, hắn tiến lên trước một bước, chín đạo bát hoang chưởng hợp thành một đánh ra.