“Thì ra là vậy”, Phục Nhai thở dài: “Bí thuật đó đâu chỉ bá đạo, thực sự ở cấp độ nghịch thiên, điểm cực Bắc của Bắc Chấn Thương Nguyên cách điểm cực Nam của Trung Thông Đại Địa ít nhất cũng phải ba triệu dặm!”
“Mặc dù Diệp Thành đã được cứu nhưng tình hình chiến trận vẫn không khả quan!”, một lão bối tóc trắng lo lắng nhìn vào màn nước huyễn thiên.
Trong màn nước, các đại ma quân đã đồng loạt vung kiếm, lệnh cho binh tướng Thiên Ma phát động tấn công dữ dội, hơn nữa còn định đánh đến Thiên Huyền Môn, thế trận vô cùng lớn.
Vút!
Ở cực Nam của Trung Thông Đại Địa, Diệp Thành đẫm máu xuất hiện trên hư thiên, hắn đứng không vững nên ngã lộn nhào xuống dưới.
Diệp Thành!
Sở Linh vội vàng tiến lên, tế ra một lực dịu dàng, đỡ lấy Diệp Thành.
Phụt! Phụt!
Ở nơi khác, Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên đều hộc máu.
Như Đông Hoàng Thái Tâm nói, họ biết trong cơ thể Diệp Thành có Luân Hồi Ấn nên đã lạc ấn ấn ký để lúc hắn gặp nguy hiểm thì thi triển bí pháp cấm kỵ, giúp hắn thoát khỏi hiểm nguy.
Chỉ là, để giúp Diệp Thành thoát khỏi nguy hiểm thì họ cũng phải trả cái giá đau đớn.
Mái tóc dài của Thái Hư Cổ Long trở nên trắng như tuyết, thần hà quanh người Tử Huyên tối mịt, khí tức của hai người đều yếu ớt.
Nhưng so với họ, Diệp Thành còn thảm hơn nhiều.
Lúc trước ở Bắc Chấn Thương Nguyên, hắn phải đối mặt với gần mười triệu binh tướng Thiên Ma và tám ma quân của Thiên Ma Vực, trước đội hình ấy mà hắn vẫn còn sống, quả thực đã là kỳ tích trong kỳ tích.
Ta không sao!
Giọng Diệp Thành khàn đặc, hắn muốn gắng gượng chống đỡ cơ thể để đứng dậy nhưng lực bất tòng tâm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!