Diệp Thành cầm chén trà lên, hắn vẫn rất bình thản.
Ngoài đường người qua người lại, ai cũng bận rộn, thi thoảng cũng có người nhìn vào đây nhưng không nghĩ tới người uống trà là người mạnh nhất Đại Sở hiện nay, mà người rót trà đã từng là điện chủ cao ngạo của Chính Khí Điện một thời.
Họ sẽ không bao giờ nghĩ được rằng hai người đã từng là kẻ thù không đội trời chung sẽ gặp lại nhau ở đây, không phải với thân phận kẻ thù mà là bạn cũ.
Thanh toán!
Không biết đến lúc nào Diệp Thành mới lại đội nón lá lên, đặt hai tiền đồng lên bàn trà, bế Nhược Hi đi vào dòng người, hắn như một vị khách qua đường, nhẹ nhàng đến rồi đi, không để lại dấu vết.
Phía sau, thân thể già nua của Linh Chân Thượng Nhân run lên, đôi mắt già nua đục ngầu phút chốc mờ đi, bóng lưng ấy không ngừng đi xa, dần khuất khỏi tầm mắt của ông ta trong đám đông.
Diệp Thành!
Giọng Linh Chân Thượng Nhân khàn đi, gặp lại người bằng hữu đầy rẫy những thăng trầm.
Diệp Thành lại bắt đầu cuộc hành trình, liên tục xuất hiện ở mọi ngóc ngách của thế giới phàm trần, tìm kiếm từng người mình từng quen, mỗi lần thấy một người được chuyển thế, hắn lại rưng rưng nước mắt vì kích động.
Mấy ngày sau, tiếng ầm ầm không ngừng vang vọng khắp đất trời.
Hắn đã xây hư thiên truyền tống trận nối liền Nam Sở và Bắc Sở, những người trở về quê hương dưới sự dẫn dắt của quốc quân lần lượt đặt chân vào truyền tống trận, có sự giúp đỡ của tu sĩ, họ có thể nhanh chóng trở về quê hương của mình, xây dựng lại gia đình.
Bầu trời đêm thăm thẳm, những vì sao như những hạt cát bụi.
Trong một đất nước của thế giới phàm trần, tiếng khóc của hai đứa trẻ sơ sinh vang lên phá tan màn đêm yên tĩnh.
Hắn lại tìm thấy người đầu thai tiếp theo, hơn nữa còn là một cặp huynh đệ song sinh, đó là Trương Phong Niên và Trương Phong Dương, kiếp trước họ là huynh đệ, kiếp này vẫn cùng nhau đầu thai chuyển thế, đây có lẽ là điều không thể thay đổi từ kiếp trước.
Diệp Thành không đưa họ đi mà bắn thần quang ký ức vào cơ thể họ rồi lặng lẽ rời đi.
Màn đêm tĩnh lặng.
Diệp Thành đứng trên đỉnh núi, lặng lẽ nhìn lên bầu trời sao.
Nhược Hi đã ngủ, nằm trên vân đoàn ấm áp, thi thoảng lại ngủ mơ gọi vài tiếng ‘nương’.
Trong màn đêm yên tĩnh, Diệp Thành khẽ giơ tay lên, hướng về phía bầu trời sao hư ảo.
Giây tiếp theo, hai tia thần quang vụt qua bầu trời, bay về phía hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!