Hế?
Diệp Thành chợt cau mày rồi dừng bước.
Hắn lùi lại một bước di chuyển cả nghìn trượng, kiếm Xích Tiêu lập tức xuất hiện trong tay, hắn chợt giơ lên chắn trước người.
Keng!
Âm thanh kim loại va chạm vang lên, kiếm khí đen kịt chém thẳng vào kiếm Xích Tiêu, có lẽ là kiếm khí quá mạnh, với sức chiến đấu của Diệp Thành mà cũng bị chém bay ra ngoài.
Phụt!
Vừa dừng lại, Diệp Thành đã hộc ra một ngụm máu, cả người nửa quỳ trên đất.
Sát khí thật mạnh!
Vẻ mặt Diệp Thành kinh hãi, hắn còn chưa kịp lau máu bên khoé miệng đã lại phải lùi về sau cả nghìn trượng, lảo đảo một hồi, đến khi đứng vững được mới nheo mắt nhìn vào chỗ sâu trong hố đen không gian.
Lúc này Diệp Thành mới nhìn ra là vật gì ở trong bóng tối.
Đó là một thanh kiếm đã bị gãy, toàn thân đen sì với kiếm khí đen kịt bao quanh.
Diệp Thành hoảng sợ, dù cách rất xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được sát khí và uy áp đáng sợ tràn ra từ trên sát kiếm màu đen ấy, mỗi làn khí đều mang theo uy thế huỷ thiên diệt địa.
Thấp nhất cũng là pháp khí của bậc Thánh nhân!
Diệp Thành lau vết máu trên khoé miệng, ước lượng cấp bậc của thanh đoản kiếm, tuy chỉ là kiếm nhưng lại khiến hắn không dám nhìn thẳng.
Nơi này đã ra khỏi Đại Sở, không có sức mạnh của Đại Sở áp chế, Thánh binh là Thánh binh, mà hắn chỉ là tu sĩ cảnh giới Thiên, không đỡ nổi uy áp của Thánh nhân, dù chỉ là một binh khí đã bị tàn phá.
Keng! Keng! Keng!
Khi Diệp Thành đang sợ hãi thì thanh sát kiếm đen lại liên tục reo lên, nhưng cũng chỉ lơ lửng ở đó mà thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!