Con giao long này không nằm trong nhiệm vụ, mà là khi hắn đi ngang qua thì nó đột ngột tấn công, có lẽ là nó đã che giấu thần thông cao siêu của mình, đến Diệp Thành cũng bị tấn công bất chợt không kịp trở tay, bị kéo vào đầm nước, giao đấu một hồi, hắn đã giết được con giao long đen ấy.
Đêm đã về khuya, Diệp Thành dừng lại tại một vách đá.
Trên người hắn dính đầy máu, có máu của yêu thú, cũng có máu của hắn.
Đúng vậy, hắn đã bị thương, vì quá coi thường yêu thú nên bị chín con Thiên Lang cường đại bao vây tấn công, Thánh thể mạnh mẽ đến vậy mà hắn cũng bị thương, nhưng những vết thương này với hắn chẳng đáng là gì.
Hắn đốt lửa, Hỗn Độn Thần Đỉnh lơ lửng phía trên, bên trong đang hầm yêu thú.
Diệp Thành lấy ngọc bài nhiệm vụ ra, hắn đã hoàn thành hơn nửa số nhiệm vụ, cũng có nghĩa bây giờ hắn đã không còn là kẻ nghèo kiết xác nữa, hoàn thành hơn năm mươi nhiệm vụ, hắn đã có hơn năm mươi viên nguyên thạch.
Nhưng Diệp Thành chưa rời đi, một là nhiệm vụ chưa hoàn thành, hai là hơn năm mươi nguyên thạch chỉ đủ để hắn ở U Đô hơn mười ngày.
Lửa cháy lên, Diệp Thành khoanh chân ngồi xuống, ngón tay không ngừng động đậy như đang nhẩm tính.
Nơi đây là Chư Thiên Vạn Vực, vậy khả năng cao ở Chu Tước Tinh cũng có người chuyển thế của Đại Sở, hắn sẽ không bỏ qua bất kỳ manh mối nào, sự bá đạo của Chu Thiên Diễn Hoá khiến hắn tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Có, ở đây có!
Không biết đến khi nào, trên mặt Diệp Thành chợt hiện lên vẻ vui mừng.
Hắn đã tính ra tiên cơ, trong Chu Tước Tinh quả thực có người tái sinh của Đại Sở, có lẽ vì nơi này khác Đại Sở, hắn không tính được ra ai là người đã chuyển kiếp, cũng không tính được họ đang ở đâu, có lẽ là do khoảng cách quá xa.
Nhưng một điều có thể khẳng định là ở Chu Tước Tinh có người chuyển kiếp của Đại Sở.
Hơn nữa, trong lúc tính Chu Thiên Diễn Hoá, hắn phát hiện ra một điều kỳ lạ, đó là U Đô có một sức mạnh bí ẩn ngăn hắn tính thiên cơ, khiến hắn không dám đi sâu vào, đề phòng chọc giận sự tồn tại mạnh mẽ ấy.
Hy vọng không xảy ra chuyện gì!
Diệp Thành hít sâu một hơi, hắn rất lo lắng, nơi này không giống Đại Sở, chết là chết, không có luân hồi chuyển thế.
Hế?
Đang suy nghĩ, Diệp Thành chợt cau mày, hắn nghiêng đầu nhìn về góc tối, nơi đó có một luồng khí tức cường đại đang đi về phía này.
Khả năng cảm nhận của hắn không sai, trong gió lạnh rít gào của bóng tối, một thanh niên mặc áo trắng, tay cầm quạt xếp bước ra, đôi mắt phượng trời sinh, khuôn mặt trắng nõn lạ thường, trên người có hai luồng khí xanh tím khác lạ, khoé miệng nở nụ cười đùa cợt khiến Diệp Thành cực kỳ ghét.
Cảnh giới Thiên tầng thứ ba!
Vẻ mặt Diệp Thành không thay đổi, hắn nói thầm trong lòng, ngay từ lúc nhìn thấy người thanh niên áo trắng, hắn đã nhìn ra tu vi của hắn ta.
Cảnh giới Thiên tầng thứ ba!