Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 

“Nuốt chửng một tu sĩ cảnh giới Hoàng?”, có người hít vào một hơi khí lạnh.  

 

“Ta chứng kiến cảnh tượng đó, thực sự sặc mùi máu tanh”.  

 

“Xích Diệm Hùng Sư mà phát điên lên là đáng sợ nhất”.  

 

“Vậy tiểu tử cảnh giới Thiên tầng thứ nhất kia cũng được đấy, ta đã từng gặp những kẻ to gan nhưng chưa gặp kẻ nào mạnh như hắn”, có người tặc lưỡi.  

 

“Xem ra sau này không thể tới rừng yêu thú nữa, Xích Diệm Hùng Sư vẫn còn thù hằn”, có lão bối tu sĩ vuốt râu, “may mà Chu Tước Tinh không chỉ có một cánh rừng yêu thú đó”.  

 

Nghe tiếng bàn tán từ tứ phương, Diệp Thành bất giác ho hắng, trong lòng hắn đang thầm mặc niệm cho tên tu sĩ Chuẩn Hoàng kia, nếu như hắn nhân lúc loạn lạc mà cướp đi linh nhũ Tiên Liên thì chưa chắc tên tu sĩ Chuẩn Hoàng kia phải bỏ mạng.  

 

Đây là giới tu sĩ, pháp tắc sinh tồn khốc liệt, chuyện sống còn cũng chỉ là sớm muộn, có trách thì trách tên tu sĩ Chuẩn Hoàng đó chưa đủ đạo hành mà thôi.  

 

Khi nói Diệp Thành đã tới bên dưới phiến đá giao nhiệm vụ.  

 

Ấy?  

 

Diệp Thành vừa tới đã kéo theo sự chú ý của rất nhiều người, mười mấy ngày trước hắn cũng tới đây nhận hơn một trăm ngọc bài nhiệm vụ khiến ai nấy đều kinh ngạc.  

 

Lúc này cho dù là tên gác cổng trước đó cũng phải quay đầu sang nhìn, nét mặt có phần tối sầm lại.  

 

Tiền bối, phiền kiểm tra một chút!  

 

Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Diệp Thành đưa ra hơn một trăm ngọc bài nhiệm vụ và hơn một trăm viên thú nguyên của yêu thú, tất cả được đặt trên chiếc bàn bằng ngọc thạch.  

 

Ôi trời!  

 

Nhìn hơn một trăm viên thú nguyên yêu thú nhuốm máu, những tu sĩ đứng bên dưới phiến đá đều vô cùng bất ngờ.  

 

“Hơn một trăm viên thú nguyên, đây chính là hơn một trăm viên thú nguyên của yêu thú đấy!”  

 

“Chỉ mười mấy ngày đã hoàn thành? Hắn có còn là người không?”  

 

“Khu rừng yêu thú vô cùng nguy hiểm mà hắn vẫn có thể nguyên vẹn ra ngoài thế này sao?”, lúc này tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt nhìn Diệp Thành, đặc biệt là những tu sĩ trước đó giễu cợt hắn, hơn một trăm viên thú nguyên của yêu thú giống như hơn một trăm cái tát giáng thẳng vào mặt bọn họ.  

 

“Không ồn ào”, so với nhóm tu sĩ kia thì trưởng lão phụ trách tiếp nhận nhiệm vụ lại tỏ ra điềm tĩnh hơn nhiều.  

 

U Đô trưởng lão kiểm đếm số thú nguyên của yêu thú một cách cẩn thận, đây chính là bằng chứng chứng minh hoàn thành nhiệm vụ không thể sai sót, những người ra nhiệm vụ về cơ bản đều là luyện đan sư, bọn họ cần những viên thú nguyên này để luyện đan, không thể nào sơ xuất được.  

 

Sau khi kiểm đếm kĩ càng, trưởng lão U Đô mới khẽ mỉm cười quan sát Diệp Thành bằng ánh mắt tán thưởng rồi mới đưa cho hắn một cái túi đựng đồ.  

 

“Đa tạ tiền bối”, Diệp Thành vội nhận lấy, hắn hành lễ nhanh gọn rồi bước tới cổng thành dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người.  

 

Lại lần nữa tới trước mặt tên gác cổng, vẻ mặt tên này kì quái hơn nhiều, hắn nhìn Diệp Thành từ đầu tới chân, Diệp Thành trong mắt hắn từ đầu tới cuối là một sự tồn tại khác biệt không phải dùng lời có thể tả hết được.  

 

Nhìn mãi nhìn mãi, hắn dừng lại ở Tiểu Ưng trên vai Diệp Thành.  

 

Mặc dù Tiểu Ưng là Liệt Diệm Kim Ưng nhưng hiện giờ chỉ là một con chim sẻ nhỏ, có điều đôi mắt sắc lạnh của nó vẫn khiến tên gác cổng phải rùng mình.  

 

“Đạo hữu, cầm lấy nguyên thạch đi”, khi tên gác cổng đang mải nhìn Tiểu Ưng thì Diệp Thành đã nhét một viên nguyên thạch vào tay hắn, lần này chính là nguyên thạch thật, không phải linh thạch mà hắn ngưng tụ ra.  

 

Đã là nguyên thạch thì tên gác cổng đương nhiên không ngăn cản nữa.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận