Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!



 

“Đan Phủ một lòng chiêu một luyện đan sư, cho dù là cấp thấp hay cấp cao, đã tới đây đều được tặng nơi ở, hằng năm có bổng lộc”, giọng nói này vang lên từ kí ức thuỷ tinh và vẫn vang vọng khắp linh sơn của Đan Phủ.  

 

“Đây…đây là sao?”, các luyện đan sư bên trong Linh Đan Các cảm thấy có phần kì lạ, vả lại nghe những lời nói này thì trong lòng vô cùng hân hoan.  

 

Cũng chẳng thể trách bọn họ như vậy bởi vì để vào được Linh Đan Các, bọn họ phải trải qua cuộc tuyển chọn với yêu cầu khắt khe, có thể coi là muôn trùng khó khăn mới nhận được ưu đãi mà người thường không nhận được.  

 

Hiện giờ đãi ngộ của Đan Phủ không hề kém hơn Linh Đan Các, vả lại luyện đan sư nào cũng được hưởng, so với mức đãi ngộ mà bọn họ phải trải qua khó khăn gian khổ mới nhận được thì Đan Phủ lại đem tặng người khác, nghĩ thôi cũng đã thấy khó có thể vui nổi rồi.  

 

“Một lũ bỏ đi, dám so bì với ta”, nghĩ rồi không ít người tức tối thốt lên.  

 

“Đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã”.  

 

“Những thứ tự nhiên mà có đương nhiên sẽ không tồn tại lâu dài”.  

 

“Chi bằng chúng ta cũng nhận một căn nhà ở Đan Phủ?”, có người xoa xằm, “dù sao cũng được tặng mà”.  

 

“Ngươi cho rằng chủ nhân của Đan Phủ là kẻ ngốc sao? Người ta sẽ cho ngươi nhận nhà và bổng lộc miễn phí sao?” có người hắng giọng, “không làm việc cho người ta, ai cho ngươi hưởng lợi ích, trừ phi ngươi rời khỏi Linh Đan Các và gia nhập vào Đan Phủ”.  

 

“Rời khỏi Linh Đan Các? Thật nực cười, ở chung với đám ăn hại đó có tiền đồ gì, sao có thể yên tâm như đi theo Khô Nhạc Chân Nhân”.  

 

“Nhưng ta lại không cho là như vậy”, có người khẽ giọng lên tiếng, “vào Linh Đan Các ba mươi năm ta chưa từng gặp Khô Nhạc Chân Nhân, còn các đệ tử dưới trướng ông ta người nào người nấy đều cao cao tại thượng, có chăng đều là bóc lột ép chúng ta luyện đan, vả lại chỉ cần có một chút sai lầm thì sẽ lập tức trừ đi bổng lộc, chưa bao giờ nhìn ngó tới chúng ta, cũng chưa từng dạy chúng ta thuật luyện đan, từ trước tới nay bọn họ chỉ coi chúng ta là công cụ luyện đan, ta không nhìn thấy bất cứ tiền đồ nào”.  

 

Nghe người này nói xong, ai nấy đều xôn xao, có rất nhiều người lựa chọn im lặng.  

 

Theo như người ngoài nhìn vào thì cuộc sống của bọn họ rất rực rỡ còn cụ thể thực tế thế nào cũng chỉ bọn họ mới biết mình phải luyện đan cả ngày lẫn đêm, quanh năm bị bóc lột không khác gì một con chó.  

 

“Cứ đợi đấy mà xem”, không lâu sau đó mới có người lên tiếng, “nếu như Đan Phủ có thể đối đãi với luyện đan sư tử thế thật sự thì ta sẽ chọn minh chủ khác”.  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận