Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!



 

Trong tiểu viên, thần huy chói lọi, cơ thể Lý Tiêu và Bạch Tố Tố có tiên quang bao quanh.  

 

Hự! Hự!  

 

Không biết mất bao lâu mới có âm thanh này vang lên, đan hải và thần hải của Lý Tiêu lần lượt được mở ra, thánh huyết của Diệp Thành xối vào ổn định căn cơ của hắn, tiếp đó là quá trình tôi luyện như trải qua cả trăm năm.  

 

Hự, hự, hự!  

 

Sau đó, âm thanh này liên tiếp vang lên, tu vi của Lý Tiêu từ tầng ngưng khí thứ nhất đột phá lên cảnh giới Linh Hư mới dừng lại.  

 

Cho tới lúc này, Diệp Thành mới dừng tôi luyện, tu vi tiến giới quá nhanh không phải là chuyện gì tốt đẹp, tiếp đó cần Lý Tiêu tự ổn định tu vi, sau này vẫn cần hắn cọ sát hơn.  

 

Ấy?  

 

Vừa thu lại thánh huyết, Diệp Thành đã quay đầu sang nhìn Bạch Tố Tố, bên trong cơ thể cô ta có quang hoa rực rỡ chói loá, khí tức cũng nhanh chóng lên cao, ranh giới lung lay, đây chính là dấu hiệu tu vi từ cảnh giới Chuẩn Hoàng lên đến cảnh giới Hoàng.  

 

 

 

Rầm! Đoàng!  

 

Sau khi Bạch Tố Tố tiến giới, trên hư thiên tiếng lôi chớp vang dội kéo theo sự chú ý của tất cả mọi người.  

 

Đùa ta sao? Độ kiếp ở U Đô?  

 

Ăn no rửng mỡ phải không?  

 

Người của Đan Phủ làm gì vậy?  

 

Âm thanh này liên tiếp vang lên, phần lớn đều là tiếng mắng chửi, thiên kiếp thần phạt không phải để đùa, độ kiếp ở U Đô càng không phải để chơi, nếu làm không tốt thì toàn bộ người ở đây đều phải bị lôi đi độ kiếp cùng.  

 

Phong!  

 

Diệp Thành giơ tay phong cấm thiên kiếp của Bạch Tố Tố.  

 

Hiện giờ nơi này không phải là một nơi tốt đẹp gì, càng không phải là lúc thích hợp, đợi sau này U Đô ổn định thì tìm nơi độ kiếp sau.  

 

Bạch Tố Tố tỉnh lại, cô ta cảm kích nhìn Diệp Thành, nếu là cô ta thì rất khó có thể phong cấm lại thiên kiếp của mình, thiên kiếp chỉ cần không ép quá lâu không những không gây trở ngại mà ngược lại còn là sát khí một tông.  

 

Đan Hải? Thần Hải?  

 

Bạch Tố Tố nhìn sang Lý Tiêu, cô tỏ ra vô cùng kinh ngạc, và càng kinh ngạc hơn với thần thông cũng như tu vi của Diệp Thành, mới có chút thời gian trôi qua mà đã đạt tới cảnh giới Linh Hư tầng thứ nhất rồi.  

 

“Những bí thuật này, cầm lấy mà tu luyện”, khi Bạch Tố Tố còn đang ngỡ ngàng thì Diệp Thành lại đưa ra một túi đựng đồ.  

 

“Đạo hữu, như vậy không được đâu, đạo hữu đã giúp chúng ta nhiều lắm rồi”, Bạch Tố Tố vội chối từ.  

 

“Ta đã nói là người một nhà, không cần phải khách khí với ta”, Diệp Thành mỉm cười nhét túi đựng đồ vào tay Bạch Tố Tố, “còn nữa, sau này đừng gọi ta là đạo hữu, gọi ta Diệp Thành là được rồi”.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận