Ông thua rồi!
Diệp Thành bay từ cửu thiên xuống, hắn đứng trên đài đấu đan đã hư hỏng.
Diệp Thành thắng rồi, nhưng hắn cũng thắng một cách thê thảm, thánh thể đẫm máu, tang thương, đấu trực diện với tu sĩ cảnh giới Hoàng Đỉnh Phong phải trả cái giá thảm khốc, vinh hoa chí cao phải đánh đổi bằng máu.
Ta không tin! Ta không tin!
Khô Nhạc rít lên, đầu tóc rối bời, mặt mày ông ta nhơ nhuốc máu, khuôn mặt hung tợn giống như ác quỷ.
Ông thua rồi, giao mạng ra đây!
Diệp Thành lãnh đạm lên tiếng, giọng nói lạnh băng.
Nghe vậy, tất cả mọi người đều tròn mắt, lẽ nào Diệp Thành thật sự muốn trảm Khô Nhạc?
Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn sang nhìn Nhược Thiên Chu Tước.
Nhược Thiên Chu Tước đứng dậy, bà ta chậm rãi khoan thai, vẻ mặt lãnh đạm mang theo uy nghiêm và uy lực của một lão tổ khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều nín thở, đó là uy lực của tu sĩ Chuẩn Thánh.
Khô Nhạc nghiêng đầu sang nhìn, ông ta nhìn Nhược Thiên Chu Tước với ánh mắt lạnh lùng và giảo hoạt.
Nhược Thiên Chu Tước không nói gì, phần trán có một sợi dây xích bay ra, đó chính là đạo tắc vô thượng của bà ta trói buộc Khô Nhạc.
Đây…!
Hành động này của Nhược Thiên Chu Tước khiến tất cả mọi người ngỡ ngàng, bà ấy đã trói Khô Nhạc lại, vì muốn diệt ông ta sao? Đó là luyện đan sư cấp bảy thống lĩnh Linh Đan Các, thực lực mạnh mẽ nhường nào.
“Chu Tước, bà muốn diệt ta?”, Khô Nhạc không phản kháng nhưng lại nghiến răng nhìn Nhược Thiên Chu Tước.
“Ngươi thua rồi thì phải nộp mạng”, Nhược Thiên Chu Tước lạnh lùng đáp lời.
“Ta thống lĩnh Linh Đan Các, bà dám diệt ta?”, Khô Nhạc cười tôi độc.
“Linh Đan Các?”, Nhược Thiên Chu Tước bật cười, “nếu năm xưa ngươi lấy cái này ra để ép lão thân thì lão thân đương nhiên còn phải kiêng dè vài phần, nhưng hiện giờ ngươi cho rằng còn có tư cách này sao? Linh Đan Các bại dưới tay Đan Phủ, ngươi bại dưới tay Diệp Thành, Đan Phủ có thực lực tuyệt đối thay thế Linh Đan Các, cũng có tư cách tuyệt đối thống lĩnh Linh Đan Các, hắn làm tốt hơn Khô Nhạc ngươi”.
Nghe vậy, trong mắt Khô Nhạc hằn lên hàn mang lạnh băng.
Còn lời của Nhược Thiên Chu Tước cũng khiến rất nhiều người phải vuốt râu trầm ngâm.
Nhược Thiên Chu Tước nói không sai, Linh Đan Các từ trên xuống dưới đều bại một cách thảm hại, Khô Nhạc quả thực không còn tư cách khiến Nhược Thiên Chu Tước phải kiêng dè.
Vút!
Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, trong tay Nhược Thiên Chu Tước hiện lên thánh kiếm Chu Tước, kiếm mang lạnh băng bao quanh.
Ha ha ha…ha ha ha ha!
Không ngờ Khô Nhạc lại bật cười, trong tiếng cười còn mang theo vẻ tôi độc và phẫn nộ, “bà dùng người xong thì phủi tay trở mặt, Chu Tước, tâm địa bà thật độc ác”.
“Lão thân so với ngươi còn kém xa”, Nhược Thiên Chu Tước bật cười lạnh lùng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!