Ở bên dưới, Diệp Thành không nhất thiết phải nói rõ thân phận, cho dù là có được tinh không đồ thì cũng chẳng ai biết hắn là ai.
Phía này, Diệp Thành đã ra khỏi nhã gian nhưng lại bị hai bà lão kia chặn lại, bọn họ thể hiện uy lực mạnh mẽ của tu sĩ Chuẩn Thánh: “Sau khi ra ngoài rồi thì không cần quay lại nữa, nếu không hậu quả thế nào ngươi biết rồi đấy”.
“Hai vị tiền bối đang doạ vãn bối sao?”, Diệp Thành mỉm cười, hắn đương nhiên sẽ khgon tức giận, mặc dù lời nói của hai lão bà này khó nghe nhưng lại thể hiện sự trung thành của bọn họ với Bích Du, về điểm này thì hắn nên vui mới phải.
“Không phải doạ đâu, mà là cảnh cáo”, hai lão bà lạnh lùng gằn giọng.
“Rõ, rõ”, Diệp Thành mỉm cười quay đi, bước đi được vài bước hắn liền khoác lên mình lớp áo choàng đen, khuôn mặt, khí tức và huyết mạch đều được Chu Thiên Diễn Hoá che đi.
“Năm triệu”.
“Năm triệu năm trăm”.
“Ta trả sáu triệu”.
Khi Diệp Thành xuống bên dưới thì Phách Mại Các đã bùng nổ, tiếng hét giá vang dội tạo thành làn sóng.
Có lẽ tinh không đồ có sức hút vô cùng lớn khiến ai nấy đều đổ dồn ánh mắt về bên này do vậy mà Diệp Thành xuống đây chẳng ai phát hiện ra, đây đương nhiên là điều mà hắn muốn thấy, không ai để ý là tốt nhất.
Lại lần nữa quay về vị trí ngồi, Yên lão đạo đã quay đầu sang nhìn, ông ta nhìn Diệp Thành từ đầu tới chân: “Ta nói này, ngươi đái cũng xa đấy, mẹ kiếp, ép bao nhiêu người rồi”.’
“Vì nhìn mãi phải vậy thôi”, Diệp Thành đáp lại sau đó nhìn sang tinh không đồ.
“Đến cả tinh không đồ mà Thiên Phủ Thần Triều cũng đem ra để đấu giá”, Yên lão đạo liếc nhìn rồi tặc lưỡi: “Sau lần đấu giá này, tinh không khó tránh khỏi màn huyết chiến, ai có được tinh không đồ chắc chắn sẽ bị tứ phương vây giết”.
“Vậy tốt nhất là tiền bối nên tránh xa vãn bối một chút”.
“Đừng doạ ta, cái gan của ta nhỏ lắm”.
“Lão phu trả mười triệu”, khi hai người đang nói chuyện thì cái giá của tinh không đò đã được trả tới mười triệu, người ra tay chính là một người mặc áo choàng đen, nghe giọng thì có lẽ là một lão tiền bối.
“Mười triệu một trăm”.
“Mười triệu hai trăm”.
“Ta trả mười triệu ba trăm, có gan thì tăng đi”, có người hùng hồn lên tiếng.
Thế nhưng ngay giây phút sau đó hắn lại bị tiếng hét giá từ tứ phương nhấn chìm, từng người trả giá giống như từng cái bạt giáng thẳng vào mặt hắn ta.
Tên kia ngoan ngoãn hẳn, ngồi im một chỗ, ra vẻ không nổi mấy giây.
Sự cạnh tranh giá một cách điên cuồng khiến giá của tinh không đồ tăng vọt tới tận ba mươi triệu.