Nghe vậy, Bích Du và hai bà lão đều nhíu mày, nheo mắt nhìn chằm chằm tinh không phía trước.
Nơi đó lại là một đám mây đen cuồn cuộn, mây mù che kín nơi sâu, còn có hai con ngươi như ẩn như hiện, loé lên tia sáng âm u lạnh lẽo, nham hiểm mà đáng sợ, tựa như vực sâu không đáy khiến cho người ta không dám nhìn thẳng, dường như nhìn vào là linh hồn sẽ hoàn toàn bị nuốt chửng trong đó.
Tinh không nổ vang vì làn sương mù đó, trong đó có uy áp của Thánh Nhân khiến cho vùng tinh không phải cô đặc.
“Không biết là tiền bối phương nào? Chúng ta là người của Lăng Tiêu Cung, có thể cho chúng ta đi qua không?”, bà lão áo trắng lên tiếng, hạ thấp giọng điệu.
“Để bản đồ sao và túi đựng đồ lại”, trong mây mù đen kịt vang lên giọng nói hư ảo mà âm u, không dám lộ ra khuôn mặt có vẻ là do sợ hãi sự cường đại của Lăng Tiêu Cung nên mới che kín như vậy.
“Đường đường là Thánh Nhân mà cũng chặn đường cướp của thế này, tiền bối không sợ hậu bối chê cười sao?”, Diệp Thành cười nhạt.
“Đừng nhiều lời, giao ra thứ ta muốn, ta sẽ để các ngươi đi”.
“Nếu không thì sao?”, tiếng cười ung dung vang lên, bên cạnh Diệp Thành chậm rãi xuất hiện một bóng người, đó là thư sinh yếu đuối, nói chính xác hơn là thư sinh nữ giả trang nam.
“Thánh Nhân”, người trong mây mù nheo mắt nhìn chằm chằm thư sinh bên cạnh Diệp Thành.
“Là Thánh Nhân mà lại chặn đường cướp của, xem ra đạo hữu rất rảnh rỗi!”, người thư sinh hứng thú nhìn về phía màn sương đen.
“Không phải việc của ngươi, tránh ra”.
“Nói chuyện đàng hoàng với ngươi ngươi không nghe, cứ ép lão thân phải bực mình”, người thư sinh di chuyển, cực kỳ cường thế, một bước vọt thẳng vào màn sương đen, rất chính xác tìm được bóng người bí ẩn ấy.
Bùm! Đùng! Đoàng!
Giây tiếp theo, trong màn sương đen vang lên một loạt âm thanh liên tiếp.
Trận chiến giữa Thánh Nhân khiến cho vùng tinh không chợt trở nên náo loạn, thiên thạch biến thành tro bay, cả cổ tinh cũng bị ảnh hưởng, thần thông cái thế liên tiếp được sử dụng, đó mới là huỷ thiên diệt địa thật sự.
Uy áp mạnh thật!
Vẻ mặt bà lão áo đen và áo trắng thay đổi, không phải họ chưa thấy Thánh Nhân bao giờ, nhưng Thánh Nhân mạnh như thư sinh đó thì đúng là lần đầu thấy.
Nhìn một lúc, ánh mắt hai người đều rơi vào Diệp Thành.
Hiển nhiên Diệp Thành và thư sinh kia quen biết nhau, quan hệ cũng không bình thường, điều này khiến họ càng tò mò về thân phận của Diệp Thành hơn, hắn có thân phận gì mà được Thánh Nhân bảo vệ như vậy?
Giống như họ, Bích Du cũng nhìn Diệp Thành, cô cũng rất ngạc nhiên, không ngờ lại có Thánh Nhân đi theo bảo vệ suốt chặng đường.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!