“Sức mạnh của thời gian, sức mạnh của không gian, sức mạnh của thời không, sức mạnh của bán thời không”, Huyền Thần và Phục Nhai nghe mà thấy hơi choáng váng.
“Ta cũng chỉ nghe Thánh tổ nói một chút thôi”, Đông Hoàng Thái Tâm hít sâu một hơi rồi nói tiếp: “Cửu Thiên Huyền Linh Nhãn không phải bị hoả diệm màu đen thiêu đốt, mà lại bị sức mạnh thần bí kia hoà tan vào thời gian và không gian. Ta chỉ biết vậy thôi, có lẽ chỉ Diệp Thành mới biết được sự ảo diệu trong đó”.
“Vậy thì không đúng! Tại sao Diệp Thành không sử dụng cấm thuật này với Huyền Linh Chi Thể, mà lại dùng với Cửu Thiên Huyền Linh Nhãn, lẽ nào hắn không muốn giết Cơ Tuyết Băng?”
“Cấm thuật Tiên Luân… không có tác dụng với huyết mạch Thần tộc”, Đông Hoàng Thái Tâm nói ra bí mật.
“Không… không có tác dụng?”
Phụt!
Bên dưới, sau khi Cửu Thiên Huyền Linh Nhãn bị mờ đi, ngọn lửa màu đen cũng biến mất, Cơ Tuyết Băng lảo đảo, phun ra một ngụm máu, hứng chịu phản phệ dữ dội.
Phụt!
Diệp Thành bên này cũng không khá hơn là bao, thi triển cấm thuật Tiên Luân phải trả giá bằng việc tiêu hao tuổi thọ, phản phệ cũng rất bá đạo, xét theo một khía cạnh nào đó, hắn còn bị thương nặng hơn Cơ Tuyết Băng.
Từ khi đại chiến đến giờ, hai người bọn họ đều đã bị thương nặng, chiến với nhau gần năm trăm hiệp, khí tức đều đã nhanh chóng giảm xuống.
Chính là người thanh niên này, hết lần này tới lần khác phá đi cấm cố của cô ta, khiến sự kiêu ngạo của cô ta bị xoá đi dần dần. Mặc dù bọn họ vẫn chưa phân thắng bại nhưng Cơ Tuyết Băng biết rằng cô ta đã bại từ lâu, có tu vi tuyệt đối để áp chế, có huyết mạch tuyệt đối để áp chế nhưng cô ta vẫn không thể đánh bại Diệp Thành.
“Một chiêu quyết định thắng bại đi”, Cơ Tuyết Băng cuối cùng cũng lên tiếng.
“Một chiêu quyết định thắng thua đi!”, Cơ Tuyết Băng nhìn Diệp Thành với vẻ mặt phức tạp.
Vừa dứt lời, người cô ta bắt đầu chậm rãi bay lên, không phải ngự không để đi mà là giẫm trên một luồng sức mạnh bí ẩn để cho nó không ngừng bay lên không trung, mãi đến khi cách mặt đất ba mươi trượng mới dừng lại.
Cô ta thân mang thần hoa, ánh sáng lạ thường bao quanh người, đứng trên hư không như Cửu Thiên Huyền Nữ, rực rỡ chói mắt.
Keng!
Âm thanh vang lên, trong tay cô ta xuất hiện một thanh linh kiếm mảnh dài.
Sau đó bầu trời thay đổi, mây đen bao phủ, ba luồng sức mạnh mạnh mẽ hội tụ vào thanh linh kiếm trong tay cô ta, hoà vào với nhau phóng ra thần hoa rực rỡ chói loá. Thần hoa ấy cũng bao phủ lấy cơ thể cô ta, khiến cô ta giống như vầng mặt trời gay gắt, nóng rực, lơ lửng trên cao như không vật gì có thể che được ánh sáng đó.
Keng! Keng!
Kiếm còn chưa vung ra đã có âm thanh rung chuyển, dường như không chịu nổi sức mạnh mạnh mẽ đó, như thể giây tiếp theo sẽ vỡ tung, âm thanh leng keng chát chúa chói tai khiến cho tất cả các đệ tử có mặt đều phải bịt tai.
“Cuối cùng cũng sử dụng sức mạnh thiên địa sao?”, trong hư không, Đông Hoàng Thái Tâm nhàn nhã lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!