Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

 Thành Hạo Miểu về đêm vẫn nhộn nhịp, tu sĩ đi qua đi lại không ngừng, cả thành trì được bao phủ bởi một tầng tiên quang, dưới ánh trăng đêm trông nó như một thần châu lấp lánh, sáng chói rực rỡ.  

 

Ở một phía của thành Hạo Miểu, có một toà phủ đệ lơ lửng trên không trung, có thể nói là cực kỳ hùng vĩ uy nghiêm.  

 

Phủ đệ này là phủ đệ của nhà họ Hoàng, giống như một vị hoàng đế trấn áp bốn phương của Hạo Miểu.  

 

Diệp Thành tới nơi, mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ Quỷ Minh, đứng trên không trung hứng thú nhìn nhà họ Hoàng, đột nhiên khởi động uy áp cường đại khiến cho bầu trời đêm tĩnh lặng chợt nổ ầm.  

 

“Uy áp mạnh quá”, cả thành Hạo Miểu đều chấn động, mọi người đều nhìn lên trời, ánh mắt dừng trên người Diệp Thành.  

 

“Hắn định làm gì vậy? Khiêu khích uy nghiêm của nhà họ Hoàng sao?”, dưới bầu trời toàn là những tiếng hô kinh ngạc.  

 

“Lá gan không nhỏ đâu! Dám tới nhà họ Hoàng gây chuyện”, có người tặc lưỡi: “Bao nhiêu năm rồi mới có một người như hắn, xem đi! Chắc chắn người này sẽ chết rất thảm, nhà Sất Vân chính là một ví dụ điển hình”.  

 

“Đạo hữu, không biết nửa đêm ghé thăm là có chuyện gì vậy?”, dưới sự chú ý của mọi người, từ phủ đệ nhà họ Hoàng vọng lại giọng nói hư ảo mà uy nghiêm, có lẽ là đã nhìn ra sự cường đại của Diệp Thành nên không ra tay ngay.  

 

“Cũng không có chuyện gì”, Diệp Thành mỉm cười nhún vai: “Vãn bối nghe nói nhà họ Hoàng có một món bảo vật, không biết có thể mượn xem thử không”.  

 

“Hỗn xược”, trong thần đệ của nhà họ Hoàng chợt có tiếng quát lạnh băng vang lên, một ông lão mặc áo tím bước lên hư thiên, lạnh lùng nhìn Diệp Thành: “Nói tử tế với ngươi mà ngươi lại không biết thức thời như thế”.  

 

“Nói vậy tức là không cho xem rồi”, Diệp Thành cười tủm tỉm nhìn lão già áo tím: “Vậy tiền bối phải suy nghĩ kỹ đấy, giao ra lúc này thì chuyện gì cũng dễ nói, nếu không cho xem thì vãn bối sẽ diệt sạch nhà ông, lúc đó đến âm tào địa phủ đừng trách ta là được”.  

 

“Ngươi muốn chết à”, lão già áo tím giận tím mặt, một chưởng che trời giáng về phía Diệp Thành.  

 

“Một lời không hợp là đánh, ta thích”, Diệp Thành lấy Hỗn Độn Thần Đỉnh ra, một đỉnh đập nát chưởng ấn của lão già áo tím, chính bản thân ông ta cũng bị đẩy lùi.  

 

“Ôi…”, người xem đều giật mình, đó là Chuẩn Thánh mà lại bị một đòn đánh bật trở lại.  

 

“Sức chiến đấu mạnh thế này, ngươi không phải kẻ vô danh tiểu tốt, rốt cuộc ngươi là ai?”, lão già áo tím lạnh lùng nhìn Diệp Thành.  

 

“Nhà họ Hoàng tìm ta một ngày rồi mà không biết ta là ai à?”, Diệp Thành cười nhẹ.  

 

“Không ngờ còn dám tới”, một tiếng hừ lạnh khác vang lên, một lão già áo đen bước lên hư thiên, là một vị lão tổ khác của nhà họ Hoàng, cũng là Chuẩn Thánh, ông ta nhìn Diệp Thành với ánh mắt lạnh lẽo, sát khí đằng đằng.  

 

“Sất Vân Nam là huynh đệ của ta, đêm nay ta sẽ xoá sổ nhà các ông”, Diệp Thành cầm đại đỉnh đi tới.  

 

 

 

“Tàn dư của nhà Sất Vân, vậy hôm nay ngươi không cần phải đi nữa”, hai lão tổ nhà họ Hoàng hét lên giận dữ rồi cùng nhau xông lên, một người diễn hoá thần thông, một người cầm sát kiếm, ai nấy đều sát khí thông thiên.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận