Cuối cùng, Cơ Như Tuyết không nhịn được nữa bèn ngập ngừng hỏi Diệp Thành: “Đạo hữu, ngươi đang…”
“Ta có duyên với họ”, Diệp Thành cười thản nhiên.
“Có… Có duyên?”
“À đúng rồi, ta quên hỏi đạo hữu”, Diệp Thành dường như nhớ ra điều gì, quay đầu cười nhìn Cơ Như Tuyết: “Cô nương đã một trăm tuổi rồi sao vẫn trong hình dáng của thiếu nữ vậy? Có hơi kỳ lạ”.
“Là do công pháp của nhà họ Cơ”, Cơ Như Tuyết cười nhẹ: “Nữ đệ tử nhà họ Cơ tu luyện công pháp đặc biệt, công pháp này sẽ kéo dài sự phát triển, đến hai trăm tuổi mới dần trở lại bình thường”.
“Ồ, mới lạ thật”, Diệp Thành cười cảm thán, khi dừng lại lần nữa, hắn lẳng lặng nhìn về nơi cách đó không xa.
Nơi đó là một động phủ, hai bên động phủ có mấy vị cảnh giới Hoàng đỉnh phong đang ngồi xếp bằng như đang canh giữ, một khi có người lại gần họ sẽ đứng dậy đuổi đi không chút do dự.
Diệp Thành mỉm cười nhìn động phủ ấy từ xa, dường như có thể trông thấy Lạc Hi đang khoanh chân ngồi bên trong qua cửa đá phong ấn.
Một trăm năm sau khi gặp lại cô gái nhỏ đó, trái tim hắn vẫn âm ỉ đau, giống như năm xưa khi hắn nuốt Thiên Tịch Đan, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng bóng lưng kiên quyết của Huyền Nữ và Lạc Hi đi vào lư luyện đan.
“Đạo hữu?”
Thấy Diệp Thành nhìn động phủ thất thần, Cơ Như Tuyết khẽ gọi.
Suy nghĩ bị gián đoạn, Diệp Thành nở nụ cười, nhưng rồi cũng không làm phiền Lạc Hi: “Như Tuyết cô nương, đi dạo lâu cô cũng mệt rồi, đi nghỉ ngơi đi! Ta muốn nói chuyện với những đệ tử của nhà họ Cơ”.
“Vậy mọi người trò chuyện vui vẻ nhé”, Cơ Như Tuyết cười nhẹ nhàng, xoay người biến mất ở đây.
Sau khi cô ta đi, Diệp Thành mới nhìn hai mươi ba đệ tử của nhà họ Cơ, họ vẫn đang ngẩn người nhìn nhau không hiểu gì, đến giờ vẫn không biết mình đang làm gì.
“Đi theo ta!”
Diệp Thành khẽ cười, xoay người đi trước.
Hai mươi ba đệ tử nhà họ Cơ gãi đầu đi theo.
Mọi người dừng chân ở một khu rừng trúc sâu trong nhà họ Cơ, rừng trúc này cũng là nơi ở nhà họ Cơ chuẩn bị cho Diệp Thành.
Vừa mới vào rừng trúc, Diệp Thành đã phong ấn toàn bộ khu rừng, sau đó mỉm cười nhìn mọi người.
Đám đông cung kính, đứng thẳng tắp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!