“Thế này mới đúng chứ!”
“Thánh chủ đừng trêu chàng nữa”, Đông Phương Ngọc Yên dở khóc dở cười nhìn Diệp Thành.
“Có người đau lòng rồi”, Diệp Thành cười tươi rồi đưa tay ra, Vi Văn Trác còn đang đếm tiền lập tức bị Diệp Thành xách lên.
“Này! Ngươi làm gì thế hả?”, Vi Văn Trác hét to.
“Đưa ngươi vào động phòng”, Diệp Thành nói rồi bay lên trời, đi thẳng về một hướng.
“Nói chúng ta có tướng phu thê, xem ta xử lý chàng thế nào”, Đông Phương Ngọc Yên cười giận hờn rồi cũng đi theo.
Không lâu sau Diệp Thành đáp xuống tiên sơn nhà họ Sở.
Thấy Diệp Thành quay về, thần nữ nhà họ Sở cũng bình an vô sự, phía Tần Vũ đều thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng khi Tần Vũ nhìn thấy Vi Văn Trác được Diệp Thành xách về thì sững người, dường như đã nhìn ra là ai chuyển kiếp, Vi Văn Trác cũng là nhân vật có tiếng ở Đại Sở, sao hắn ta lại không nhận ra?!
Diệp Thành đáp xuống, cho tiên quang nhập vào đầu mày của Vi Văn Trác sau đó đẩy hắn ta cho Đông Phương Ngọc Yên: “Giao cho cô đó, ra tay nhẹ một chút”.
“Ta sẽ rất nhẹ nhàng”, Đông Phương Ngọc Yên vén tóc sau đó xắn tay áo rồi siết bàn tay lại, Vi Văn Trác vẻ mặt đau đớn đang không biết đây là nơi nào thì đã bị cô kéo đi, bay vào nơi sâu trong tiên sơn nhà họ Sở như một tia tiên quang.
A…!
Không lâu sau mọi người nghe thấy tiếng hét như ma khóc sói hú: “Diệp Thành, ngươi là đồ khốn kiếp”.
“Không nghe thấy”, Diệp Thành lắc đầu, ngoáy lỗ tai.
“Có chuyện gì vậy?”, vẻ mặt trưởng lão nhà họ Sở đều quái lạ, nghe thấy tiếng hét thảm thiết, mọi người đều nhìn nhau, trong trí nhớ của họ thần nữ là một cô nương rất dịu dàng, không ngờ hôm nay lại hung hãn như vậy.
“Đó là Vi Văn Trác à?”, Tần Vũ chọc chọc Diệp Thành.
“Ngoài hắn còn có thể là ai?”
“Muội muội Sở Tâm của ta cũng là người chuyển kiếp?”, Tần Vũ hỏi thử.
“Đúng ra thì hẳn là ngươi đã từng gặp Đông Phương Ngọc Yên”, Diệp Thành sờ cằm, nhìn Tần Vũ với vẻ mặt khác lạ: “Cuộc thi tam tông thế hệ Huyền Tự của Thiên Đình Đại Sở sôi nổi như thế, ngươi không tới à?”
“Ta không tới kịp” Tần Vũ cười khan: “Nhưng Vi Văn Trác của thế hệ Thanh Tự lấy Đông Phương Ngọc Yên của thế hệ Huyền Tự, chuyện này khá mới mẻ, đến giờ nghĩ lại vẫn thấy hơi là lạ”.
“Điều khiến ta rối rắm là nên gọi Đông Phương Ngọc Yên là đại tẩu hay gọi là sư điệt”.
“Vai vế ở Đại Sở hơi loạn rồi đây”.
“Tiểu hữu, lão tổ nhà ngươi đâu?”, khi hai người đang nói chuyện thì các trưởng lão của nhà họ Sở chạy tới.
“Đến Thị Huyết Tông cùng lão tổ nhà họ Cơ rồi ạ”, Diệp Thành không giấu giếm: “Thị Huyết Lão Ma đã bị chúng ta tiêu diệt, vì sự ổn định của hậu bối hai nhà và vùng tinh vực này, khả năng cao Thị Huyết Tông sẽ bị xoá sổ”.
“Thị Huyết Tông? Thị Huyết Lão Ma?”, các trưởng lão của nhà họ Sở không biết chuyện đều sững sờ, ngỡ ngàng.
“Người bắt cóc thần nữ nhà tiền bối chính là Thị Huyết Lão Ma”, Diệp Thành nói ra nguyên nhân.
“Không ngờ lại là ông ta”.
“Đường đường là một Thánh Nhân, đúng là không biết xấu hổ”.
“Chắc là bị người bí ẩn gây rối làm loạn Thị Huyết Tông mấy ngày trước kích thích đấy”.
“Người làm loạn Thị Huyết Tông mấy ngày trước chính là ta”, Diệp Thành không khỏi ho khan.
Bóng dáng