Sau khi Diệp Thành đi, Long Nhất lên tiếng vang vọng khắp Thiên Đình.
Toàn bộ người của Thiên Đình mỗi người mỗi việc.
Hai vị Thánh Nhân hắc bạch thay thế vị trí của Diệp Thành, cả hai người hợp sức duy trì tuyệt sát trận trong hư thiên còn những người chuyển kiếp khác của Đại Sở đều đứng trên từng đỉnh núi, tư thế sẵn sàng đợi lệnh.
Sau một khắc, Diệp Thành hiện thân ở một vì sao tử tịch cách Đại Sở Tinh ba trăm nghìn dặm.
Diệp Thành lấy tinh không đồ ra, hắn phân biệt phương hướng sau đó bay về một hướng.
Không lâu sau đó, một vì sao màu đỏ hiện lên trong tầm mắt hắn, đó chính là cổ tinh có kích thước chừng Đại Sở Tinh, xung quanh hiện lên ánh đỏ rực, trông vô cùng choán mắt giữa tinh không.
Đây chính là Xích Huyết Tinh, là một trong những thế lực phụ thuộc Sâm La Điện: Xích Huyết Tông.
Bắt đầu thôi!
Diệp Thành toét miệng cười, hắn khoác lên mình tấm hắc bào và đeo mặt nạ quỷ minh, dùng Chu Thiên Diễn Hoá che đi khí tức của cơ thể, tiếp đó liền bay vào Xích Huyết Tinh.
Tiên sơn Xích Huyết Tinh về đêm thần hoa rực rỡ, tiên quang chiếu rọi giống như một viên minh châu được khảm nạm trên mặt đất.
Có kết giới!
Diệp Thành liếc mắt nhìn, hắn lấy ra một thanh sát kiếm, tiên hoả và thiên lôi lần lượt bao quanh sát kiếm, hắn vung kiếm chém vào kết giới trên Xích Huyết Tinh, tạo ra một lỗ hổng.
Kẻ nào?
Kết giới bị phá, bên trong tiên sơn vang lên tiếng gằn lạnh lùng.
Bắt cướp!
Diệp Thành sát phạt vào trong, hắn rướn cổ hô hào đầy bá đạo, một lão già vừa bay ra khỏi núi thì thần hải rung lên liên tục.
Xích Huyết Tinh chấn động, từ tứ phương vang lên tiếng nạt nộ, mỗi một đỉnh núi, mỗi một cung điện, mỗi một lầu các đều có người bay ra ngoài, cứ thế sát phạt về phía Diệp Thành, vả lại trong tay còn cầm vũ khí.
Diệp Thành đã lấy Hỗn Độn Thần Đỉnh ra ngoài, hoá thành gậy răng sói to cả trăm trượng, hung hãn vung gậy.
Phụt! Phụt!
Người của Xích Huyết Tông xông lên, từng đám người ngã xuống hoá thành huyết vụ.
Mạnh...mạnh vậy sao?
Những người xông lên sau thấy Diệp Thành mạnh như vậy thì lập tức dừng chân.
Lão tử là thiên hạ vô địch!
Diệp Thành cất cao giọng giống như một tên lưu manh, ra tay không nể nang gì, hắn vung bừa gậy răng sói, người nào xông lên đều lập tức bị đánh bay đi.
Người của Xích Huyết Tông bị đánh tới mức không ngẩng nổi mặt lên.
Cũng đúng, Thánh Nhân, Chuẩn Thánh của Xích Huyết Tông đã kéo nhau tới Đại Sở Tinh rồi, lúc này trong tông chẳng có lấy một Chuẩn Thánh nào, mạnh nhất cũng chỉ là cảnh giới Hoàng Đỉnh Phong, làm sao chặn được đòn công phá của Diệp Thành.
Tế sát trận tiêu diệt hắn!
Trưởng lão của Xích Huyết Tông gằn giọng, các phương của Xích Huyết Tông đều có sát trận hồi phục.
Sát trận ở đây mặc dù nhiều nhưng thân pháp của Diệp Thành lại dị thường, rất khó có thể nắm bắt được bóng hình hắn nên từng đạo thần mang sát trận không những không thể đánh bại Diệp Thành mà còn khiến không ít người của gia tộc mình bị thương.
Diệp Thành rất mưu mô, hắn liên tục đâm xuyên vào trong đám người, đợi tới khi rời đi thì trong tay đã có thêm không ít túi đựng đồ còn phía sau hắn là cả một vũng máu, không một ai ở Xích Huyết Tông có thể ngăn lại sự ngang tàng của hắn.
Cứu viện!
Người của Xích Huyết Tông hét lên, gọi lão tổ từ Đại Sở Tinh về.
Diệp Thành cứ thế ngó lơ, hắn vẫn giống như một tên cường đạo càn quét xông vào trong một địa cung, càn quét toàn bộ boả vật và không quên tung một chưởng đánh sập cung điện.
Tiếp đó, tên này tỏ ra không hề kiêng dè gì, những nơi hắn đi qua cho dù là đỉnh núi hay cung điện đều trống trơn, linh thảo, cây quả, tiên trì, tất cả đều bị lấy đi sạch.
Khi nơi này đang náo nhiệt thì lão tổ Xích Huyết ở Đại Sở Tinh xa xôi cũng đã nhận được tin cứu viện từ tông môn.